Truyện xuyên không huyền huyễn dị giới nữ cường hay nhất bạn không nên bỏ qua - Tâm Hồn Đẹp
*

List ngôn tình huyền huyễn dị giới, nữ cường nên đọc một lần trong đời không nên bỏ qua

Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

*

Truyện nội dung hay, bàn tay vàng buff mạnh nhưng không lố quá =)) nhưng tình tiết hơi nhanh nên không đủ độ rướn. Chậm lại chút thì sẽ hay hơn, nhìn qua ở web là >700 chương nhưng ngắn tũn hà, đọc trên watpad có bạn gộp các trương nhỏ lại làm 1 đọc nhanh hơn.

Bạn đang xem: Dị giới, huyền huyễn, nữ cường

Truyện kể về độc y thần nữ và số phận trớ trêu của nàng. Nhân vật chính trong bộ truyện này là Bạch Vũ, một nữ thần y. Nàng chính là nữ nhân mang huyết mạch còn lại của Thần Sáng Thế, Bạch Vũ bị chính tộc nhân phản bội, đoạt đi linh mạch, moi tim mà chết và ngã xuống hạ giới. Nàng chuyển thế sống lại, trí nhớ kiếp trước đều được khôi phục, linh mạch cũng thức tỉnh, nàng dùng y thuật của mình để cứu sống dân chúng, hồi bạch cốt, những gì người khác nợ nàng đều phải trả lại cho nàng. Vị hôn phu vong ân bội nghĩa, đại sư tỷ tâm ngoan thủ lại đều bị nàng phế bỏ. Trưởng lão âm hiểm, thâm độc bị cho lên ninh hầm. Nhặt được băng sơn mỹ nam…ách! Nàng sẽ phải xử lý như thế nào?

Dưới ngòi bút thần của tác giả Nguyệt Hạ Khuynh Ca, bằng lối viết sáng tạo, độc đáo, lôi cuốn khiến cho tâm hồn ta dường như đang lạc vào trong bộ truyện. Ta cảm thấy bộ truyện này thật hay, hay không chỉ ở cốt truyện mà còn ở cách tác giả xây dựng hình tượng nhân vật, những chi tiết sống động đến chân thực. Tác giả đã biến hoá câu chuyện trở nên kịch tính, gay cấn làm người đọc không thể rời mắt khỏi. Kết cấu truyện lồng trong truyện, nhân vật lồng trong nhân vật khiến độc giả nhập tâm vào trong bộ truyện, hoà chung cảm xúc làm một. Trong một lần tình cờ, Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc – Đế Vương của Đế Quốc Bóng Tối đã chạm mặt nhau, tình huống đưa đẩy khiến hai người càng thêm thân thiết, dần dần, thứ tình cảm nam nữ cũng xuất hiện ở mỗi người. Nàng kết hôn với Quân Mạc và làm Vương Hậu của Đế Quốc Bóng Tối. Lần đầu tiên nàng dẫn chàng tới Thần Sáng Thế cũng là lúc trong lòng nàng tràn đầy hương vị ngọt ngào, ấm áp. Ở không gian này, họ đã cùng nhau tạo ra những kỉ niệm thật đẹp, sâu sắc, khó mà có thể bị tàn phai. Nàng đã hạ sinh cho Dạ Quân Mạc hai hài tử, Mộ Bạch và Mộ Vũ. Chưa dừng ở đây, những sóng gió lại tiếp tục tìm tới họ. Tình yêu trong họ lúc bấy giờ to lớn hơn cả, Bạch Vũ muốn bảo vệ tổ ấm của mình cho dù có chuyện gì xảy ra. Cuối cùng, sau bao nhiêu những biến cố, họ đã cùng nhau trải qua những đau thương và chính những nỗi khổ ấy khiến họ càng thêm yêu thương nhau. Lúc này đây, nàng vẫn sẽ mãi kề cận hắn, lúc này đây, mãi không xa rời.

Phượng Nghịch Thiên Hạ

*

Đây là cuốn đầu tiên trong hệ liệt Phượng Vũ Nghịch Thiên, hiện đã ra mắt đến cuốn thứ tư. Những tập truyện có liên quan dến nhau một cách lạ kì, không hẳn hỗ trợ cho nhau nhưng mối liên kết rất chặt chẽ. Trong tất cả các tác phẩm của mình, Lộ Phi đều thể hiện trí tưởng tượng thượng thừa cùng ngòi bút miêu tả phong phú, ngôn ngữ cổ trang chuẩn mực và hàn lâm. Bộ này dịch ra tiếng Việt đã giảm đi một phần hoàn hảo, đọc bản tiếng Trung chưa chắc người bản địa đã hiểu được hết tầng ý nghĩa trong các con chữ. Tôi không tìm được cụ thể thông tin của tác giả, nhưng chắc cũng thuộc dạng có chỗ đứng vững chãi trong giới cổ trang, rèn luyện Hán ngữ không ít mới có thể sở hữu bút lực như vậy.

Tóm tắt qua về tác phẩm tiểu thuyết ngôn tình này, có thể hiểu ngắn gọn qua ba hồi. Nữ chính lấy nhiều tên trong cuộc đời nên tôi xin phép gọi ngắn là Nguyệt. Hồi thứ nhất, Nguyệt xuyên không về nhập vào quận chúa Bắc Nguyệt của nước Nam Dức – một cô gái yếu đuối nhu nhược nhưng lại sở hữu vô số những năng lực huyền bí sau này được Nguyệt khai thác triệt để. Trong thân thể của Bắc Nguyệt, nàng dùng mưu mô chống đối lại những người trước đây từng đe dọa chủ thể, báo ân báo oán. BẮc Nguyệt chính là chủ nhân của Vạn Thú Vô Cương nên Nguyệt có trong tay sức mạnh to lớn, hô mưa gọi gió,… nhìn chung rất ảo diệu.

Hồi thứ hai, sau khi diệt trừ tiểu nhân, Nguyệt tìm hiểu ra những nguyên do dẫn đến cái chết của mẫu thân chủ thể. Nàng bắt đầu lộ diện thiên hạ, đối đầu chiến đấu với những linh thú, ma thú tiêu cực, được Linh Tôn dưỡng dục, ẩn cư năm năm, trở thành thiếu nữ mười bảy tuổi xinh đẹp, lên làm vương của lính đánh thuê, gây mâu thuẫn với rất nhiều phe phái, cuối cùng bị giết và mất đi hai người thân yêu nhất.

Hồi cuối, linh hồn Nguyệt được tái sinh, trở về nhập vào một tiểu hồ ly, hoàn toàn quên mất thân phận của mình. Được nuôi nấng gần một năm, sau đó biến lại thành người, cố gắng gây dựng linh thể, tìm hiểu bản thân là ai, đồng thời chiến đầu với rất nhiều phe phái ác ma khác. Sau đó, nàng dẫn đầu quân nước Nam Dực đi đấu với Bắc Dực, gây dựng được nhiều thành công, phong ấn được Ma Thú, lại một lần nữa chứng kiến cảnh người mình thương yêu nhất vì bảo vệ mình mà hi sinh. Sau rất nhiều gian nan, nàng bình ổn lại thế sự Đại Lục, trở về với người mình thương yêu nhất, kết thúc có hậu.

Cốt truyện hoành tráng đi kèm dàn nhân vật xuất hiện liên tục các tuyến mới, các thể loại hắc bang Thành Tu La, Tưu Cảnh, Tống Mịch, Điện Quang Diệu, Xuân Ly, ba con Ma Thú,… gây hoang mang do không thể nào bắt kịp được mạch viết. Cá nhân tôi thấy truyện này là sự kết hợp giữa Tây Du Kí và Thần Điêu Đại Hiệp, trải qua bao kiếp nạn, chết đỉ rồi lại đầu thai, đánh nhau với quái vật, bình thiên hạ,… Nhìn chung, với một bộ cổ trang mang tính giao đấu giữa các sinh vật, đây là một bộ truyện mang tầm giá trị cao, các chi tiết mới lạ, không hề có chút nhàm chán, các màn giao tranh cũng mãn nhãn vô cùng, lại thêm lối hành văn quá tuyệt hảo, quả không chê vào đâu được. Tổng quan như vậy, tôi sẽ nói thêm một chút về các nhân vật xuất hiện nhiều trong phượng nghịch thiên hạ và có ảnh hưởng lớn tới sự nghiệp xây dựng giang sơn của nữ chính nhà chúng ta.

Y Thủ Che Thiên

*

Mộ Chỉ Ly từ phế vật trở nên nữ cường. Phấn đấu trở nên kiên cường, nàng chịu mọi gian khổ, mỗi lần nàng tiến thêm 1 bậc là dường như đều trở về từ tay tử thần. Nàng cược sinh mệnh để ngày 1 mạnh mẽ hơn , có địa vị trong gia tộc.

Truyện đã khắc họa nên một nàng tiểu thư luôn tiến lên phía trước , nhưng nàng không lạnh lùng , không tàn nhẫn . Có người chê nàng gặp ai cũng tỏ ra thân quen , gặp ai cũng hết lòng tha thứ. Nếu như ở 1 vài truyện nào đó các bạn nhìn thấy một nữ chính có thù tất báo kể cả những người thân của mình, hay luôn chặt đứt nguồn rễ hậu hoạ. Thì ở Y Thủ Che Thiên, các bạn sẽ được nhìn thấy một nàng tiểu thư luôn tha thứ cho người thân thuộc trong gia tộc của mình . Dù trước đó họ khinh bỉ nàng, họ coi thường, chèn ép nàng. Vì nàng hiểu ở cái thế giới mạnh thắng yếu thua này, nếu bạn mạnh bạn sẽ có quyền. Còn nếu bạn yếu thì ắc hẳn sẽ bị ức hiếp, cúi đầu. Càng theo dõi mạch truyện bạn sẽ thấy được Chỉ Ly thông minh như thế nào, sâu sắc như thế nào. Dùng có gắng để chứng minh mình không vô dụng, dùng sức mạnh, tài năng để mọi người tin phục mình.

Nam chính trong truyện là mẫu nam chính mình thích nhất. Vì sao ư?? Hàn Như Liệt chàng trai luôn mang trên mình y phục màu đỏ như máu, mang trên môi nụ cười rực rỡ nhưng ai biết được chàng đã cố gắng thế nào để có được sức mạnh và chỗ đứng trong gia tộc. Nhưng đối với Chỉ Ly chàng giống như gặp "tiếng sét ái tình" nhìn 1 lần là nhận định nàng là "nương tử". Cách mà Hàn Như Liệt yêu Chỉ Ly rất đáng ngưỡng mộ. Chàng mặt dày nhưng luôn không tự tin khi theo đuổi Chỉ Ly. Chàng không bá đạo áp đặt nàng. Mà chàng luôn đứng phía sau giúp đỡ nàng từng bước tiến về phía trước, giúp nàng ngày càng mạnh mẽ hơn dựa vào năng lực của bản thân nàng. Thậm chí có thể vì nàng mà chờ đợi nàng cứu cha tìm mẹ. Vì nàng tình nguyện chỉ làm bờ vài khi nàng cần. Đó chính là nam chính luôn không ai thây thế trong lòng mình. Dù truyện không nói về tình cảm của 2 nhân vật chính nhiều, chủ yếu là diễn biến đấu tranh với các thế lực gia tộc và các chuyên quyền đen tối lớn. Nhưng tình cảm của họ vẫn đủ để bạn ngưỡng mộ, yêu thương .

Truyện được viết không nghiêng về tình cảm của nam nữ chính mà còn những tranh đấu nơi dị thế. Do đó, mình cũng đặc biệt thích cách tác giả miêu tả từng chiêu thức của các nhân vật. Từng chi tiết nhỏ cũng được khắc họa làm bạn có thể hình dung ra được điều tác giả muốn cho bạn thấy. Trước giờ mình thường lướt qua các trận đấu trong các truyện huyền huyễn, dị giới, kiếm hiệp nhưng truyện này mình luôn đọc không bỏ hề bỏ sót. Rất tỉ mỉ, chi tiết. Nếu bạn yêu thích thể loại đấu phép, hấp dẫn thì không nên bỏ qua.

Cuối cùng mình chỉ muốn nói là truyện rất dài, đòi hỏi sự kiên nhẫn và sự yêu thích thể loại này thì mới theo nổi truyện. Nếu không sẽ rất mau drop nhé. Muốn viết review truyện này lâu lắm rồi vì truyện này nằm trong top yêu thích của mình. Hy vọng tìm được những đồng đạo cùng theo con đường dài hun hút này.

Cơ bản mình thấy truyện rất hay, phải cày đến lần thứ 4. Ai bảo tác giả buff nữ chính chứ riêng mình thấy năng lực toàn do nữ chính bán mạng mà giành lấy. Những lần nàng chịu đau đớn để có được thực lực. Những lần đứng trên bờ vực sinh tử. Riêng mình thấy cực cực hay!

Trọng Sinh Chi Ôn Uyển

*

Về tổng quan, truyện cực kỳ cực kỳ hay. Truyện có cung đấu, trạch đấu nhưng không liên quan tới Ôn Uyển, có chút đấu đá quân quyền nhưng không ác liệt. Truyện nhẹ nhàng nhưng rất lôi cuốn, không quá ảo tưởng nhưng vẫn mang hào quang của người hiện đại.

Truyện xuyên suốt cuộc đời của Ôn Uyển sau khi trọng sinh về thân thể Bình Ôn Uyển ở cổ đại năm 6 tuổi, cố gắng hòa nhập với thế giới mới, tư tưởng mới đến khi trở thành Tôn Quý quận chúa và về sau sau nữa, cùng rất nhiều nhân vật dây mơ rễ má. Và tất nhiên lướt qua cuộc đời nữ chính có rất nhiều nhân vật đặc sắc.

Ông ngoại hoàng đế: Một minh quân vực dậy quốc gia sau khi Đại Tề bị hoàng đế tiền nhiệm làm suy yếu, là một lão hồ ly, một đế vương lạnh lùng nhưng vẫn còn tồn tại tình cảm thật tâm, nhất là với cô cháu gái phú quốc chi tài, có chút gian xảo nhưng vẫn một lòng quan tâm, yêu thương ông. Tình cảm ông rất thực tế không phải yêu chiều bao bọc mà là dạy dỗ Ôn Uyển trở thành người biết bảo vệ bản thân mình đồng thời cũng tẫn sức giúp Đại Tề phát triển (tình cảm vẫn mang chút tư lợi cá nhân).

Ông cậu hoàng đế: Cũng là một minh quân nhưng vẫn thua kém ông ngoại hoàng đế rất nhiều, tầm nhìn hạn hẹp hơn ích kỉ hơn, nhưng cũng là người tận tâm tận tụy yêu thương nữ chính. Tình yêu thương, tin tưởng còn tăng cao hơn khi ông nhận thức rõ những gì mình có ngày hôm nay là nhờ Ôn Uyển mang lại.

Yến Kì Hiên: Thực lòng mình rất thích nhân vật này, vâng thích nhưng vẫn rất tức. Yến Kì Hiên dung mạo tuyệt đối yêu nghiệt nhưng lại là một tên bại hoại, quần áo lụa là, tâm tư mềm yếu. Ưu điểm có lẽ là trẻ ngoan dễ dạy và nặng tình. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, quá ngu ngốc, mê muội để cuối cùng vụt mất tình cảm cả đời và sống trong hối hận.

Bạch Thế Niên: Nam nhân thiên sát cô tinh, sau mấy lần kết hôn không thành cuối cùng sinh ra tâm tư có chút lệch lạc, thích 1 tiểu hồ ly uống nước rửa chân của mình, đó chính là Ôn Uyển khi 6 tuổi và Bạch Thế Niên 15 tuổi. Ưu điểm của Bạch Thế Niên có lẽ là nặng tình, có thể vì nữ chính của chúng ta thủ thân như ngọc nhưng chủ nghĩa đại nam nhân quá lớn (thực ra nam chủ nào cũng vậy, đặc biệt là nam chủ thời cổ đại).

Bình Hướng Hi: Một thân kinh thi nhưng lại khá ngu ngốc khi bị một nữ nhân dắt mũi, mê hoặc, làm ra nhiều chuyện thiên lý bất dung. Đến khi nhận ra lỗi lầm của mình thì mọi thứ đều đã muộn, hối không kịp.

Mình đọc truyện này cùng thời gian với Thứ nữ hữu độc, hoàn cảnh nữ chính khá tương tự, mỗi người một vẻ nhưng bản thân mình thích truyện này hơn, có lẽ do văn phong nhẹ nhàng, tính lôi cuốn từ giọng văn đến cách xây dựng tình tiết chặt chẽ của nó.

Truyện này cực kỳ, cực kỳ dài với mình nên rất nhiều lúc bỏ giữa chừng đến mấy tháng mới đọc tiếp, đọc đến giữa truyện nhiều khi quên tình tiết đầu truyện. Tuy vậy, đọc hết rồi lại có chút tiếc nuối. Tiếc nuối hơn nữa khi mình đọc ngoại truyện, rõ ràng vẫn hạnh phúc tốt đẹp nhưng khi đọc đến đoạn nhân vật chính chết già trong lòng vẫn có chút khó chịu. Vậy nên kiến nghị những bạn thích truyện, thích kết kiểu nhân vật mãi mãi hạnh phúc thanh xuân thì đừng đọc ngoại truyện.

Phế Sài Muốn Nghịch Thiên - Ma Đế Cuồng Phi

*

Cố Nhược Vân từng là một phế vật bị mọi người khinh rẻ, bị chịu rất nhiều oan ức, trong đó phải kể đến chính gia gia ruột của nàng, kẻ nhẫn tâm đánh chết nàng. Hạ Nhược Vân lại khác, nàng vốn là thiên tài vạn năm xuất thế, ngày sinh ra đạt đến dị tượng trời cao thừa nhạn, được kế nghiệp bảo vật Thượng Cổ Thần Tháp. Thế nhưng, số phận lại không suôn sẻ, bị người ám hại, nàng thà chọn kết liễu đời mình còn hơn khiến người ta được lợi. Chớp mắt, Hạ Nhược Vân chuyển thế thành Cố Nhược Vân. Thiên tài biến thành phế vật, kỳ thực cũng không có gì khó, nàng giảo hoạt như vậy, giỏi nhất là phẫn trư ăn hổ, lại không ngừng phát huy thực lực, biến thành thiên tài bậc nhất. Nhờ hỗ trợ của Thượng Cổ Thần Tháp, Cố Nhược Vân càng ngày càng cường đại, không chỉ khiến cho những kẻ từng khinh thường thân thể này hối hận, mà còn báo thù kẻ vô ơn bạc nghĩa kiếp trước.

Cố Nhược Vân theo đánh giá của mình là người có tâm tính rất lạnh bạc, nhưng trùng hợp lại rất tương xứng với một kẻ mặt dày nào đó, kẻ vừa gặp được nàng đã nhất kiến chung tình, không buông không bỏ.

Cốt truyện của Phế sài muốn nghịch thiên: Ma đế cuồng phi mình đánh giá là rất hay. Tuy rằng có nội dung không mới nhưng hành văn của tác giả lôi cuốn, truyện diễn biến chậm chạp, giải quyết nhiều vấn đề rất trọn vẹn. Điều mình thích nhất vẫn là chuẩn nữ cường, chuẩn bàn tay vàng. Chị em nếu muốn đọc nữ cường dị giới thì tuyệt đối đừng quên truyện này nhé.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi

*

Nữ chính là một nữ tử ở hiện đại vô tình xuyên không đến đây. Được tác giả dìu dắt đi trên con đường nữ cường, nhưng theo mình thì “cường” ở đây cũng vừa phải. Nhiều truyện sa vào hình tượng nữ chính lên, làm cho họ mạnh mẽ, siêu cấp vô địch khiến mình cực kì phản cảm với hai chữ “nữ cường”.

Trong “Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi” , nữ chính Tô Mạt cực kì thông minh, biết cứng biết mềm chứ không hề cao ngạo, tự cao tự đại.

Tô Mạt luôn cố gắng khẳng định mình, tự mình nắm giữ cuộc đời mình. Chủ nghĩa nữ quyền cũng được Tô Mạt đề cao. Đọc truyện, nhưng thực sự rất nể phục tính cách quật cường quyết đoán của chị này. Cực kì có cá tính.

Còn nam chính thì chuẩn mẫu nam chính nghìn truyện như một. Một soái ca lạnh lùng, lãnh khốc, yêu thương, cưng chiều nữ chính vô hạn. Cũng chả có gì để nói về anh này, chuẩn cho hình tượng soái ca trong lòng thiếu nữ rồi.

Cái kết của truyện rất đắt. Mình cực kì hài lòng với cái kết này. Đương nhiên cái gì hay mà nói trước thì mất hay. Nên mọi người phải tự đọc và cảm nhận nha.

Truyện có số chương khá lớn nhưng chỉ là lừa tình thôi, một chương truyện ngắn xíu à. Tính ra thì truyện cũng dài bình thường thôi nên hãy nhảy hố và đừng lo hố sâu.

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

*

Độc Cô Thiên Diệp là một kỳ tài cổ võ ở hiện đại. Mọi chuyện vẫn ổn cho đến khi Thiên Diệp bị Độc Cô Thiên Lam bức tử, cả gia đình bị chết, vị hôn phu phản bội… Chỉ có mỗi Bách Lý Như Yên là đồng đội kề vai sát cánh. Cả hai quyết định nhảy xuống vách núi tự vẫn.

Khi tỉnh lại, Thiên Diệp mới biết nàng đã trọng sinh tới Huyền Nguyệt đại lục, vào một “phế vật không thể tu luyện huyễn lực” của Mạc gia.

Quyển 1 kể về quá trình Thiên Diệp từ phế vật ở Kỳ Phong thành trở thành thiên tài với thực lực Huyễn vương cấp 6, biết dùng Ngự thú quyết, biết luyện chế đan dược, lại sở hữu một đám huyễn sủng mạnh.

Quyển 2 là quá trình Thiên Diệp vụt sáng ở Đế đô. Nàng giúp đế quốc Mạc Nhĩ Tư giành được hạng nhất, được đến Thần điện tham quan. Thực lực cũng tăng lên Huyễn tông, bắt đầu hiểu biết về luyện khí.

Quyển 3 là chuyến đi đến Thánh Hải thành. Cuối cùng Thiên Diệp tìm được Hữu vô đại sư, viện trưởng Khung Cách, lật đổ âm mưu của Linh vị, tiêu diệt Thần điện. Tử Tiêu xuất hiện vài lần với thân phận Ám chủ Ám các và Vân Cẩm (Thánh tử của Thần điện). Thiên Diệp nghe ngóng được tin tức của cha mẹ.

Xem thêm: Bảng Báo Giá Cửa Xếp Đài Loan Cửa Sắt Kéo Đài Loan Cửa Xếp Đài Loan

Quyển 4 là chuyến đi đại lục Không Linh để tìm Ngát Hương hoa vì các thị vệ của Mạc gia bị Phong gia ở vị diện cao đánh vỡ suối nguồn huyễn lực. Tại đây, Thiên Diệp thu được nhiều dược thảo, gặp lại Bách Lý Như Yên, thành công chuyển hoá huyễn lực thành linh khí, nàng đã thăng lên Thần vương trung cấp. Sau khi làm xong mọi việc, nàng, Tử Tiêu cùng sư huynh mới nhận thức Hách Bằng Du lên đường đến Vũ Linh đại lục để cứu đám người Mạc gia.

Quyển 5 là chuyến đi đến Vũ Linh đại lục. Thiên Diệp tìm và cứu được cha mẹ, giết được Lục Viễn Sương, thành công ngộ được lĩnh vực.

Quyển 6 là chuyến đi đến Phượng Vũ đại lục, cũng là quyển cuối cùng kết thúc mọi chuyện. Thiên Diệp lấy lại ký ức, trở lại làm Thần sáng chế, giết được Ngu Hành và Cung Kỳ. Cuối cùng HE cùng Tử Tiêu.

Nam chính Tử Tiêu xuất hiện hơi trễ, tới quyển 2 chương 10 mới xuất hiện lận. Mình thấy nam chính mờ nhạt hơn so với những truyện xoay quanh nữ chính khác như Y thủ che thiên, Vương phi 13 tuổi. Tử Tiêu xuất hiện lần đầu khi Thiên Diệp tấu nhạc tại một nơi vắng vẻ. Hắn bám theo nàng một khoảng thời gian ngắn, vì có công việc cần giải quyết nên rời đi, trước khi đi còn cướp nụ hôn đầu của nàng :v Lần thứ hai hắn xuất hiện là thông qua món quà sinh nhật dành cho nàng. Chẳng biết làm sao, hắn tặng cho nàng đúng thứ nàng cần: bản đồ của Thần điện. Càng về sau, Tử Tiêu xuất hiện nhiều hơn, ở quyển 4, nếu không có hắn chống đỡ, Thiên Diệp chắc không sống được. Từ đó kéo gần mối quan hệ giữa hai người hơn.

Nhược điểm:

– Mặc dù số chương không ngắn nhưng nội dung truyền tải lại nhiều, dẫn đến mạch truyện khá nhanh. Thăng cấp khá nhanh, không miêu tả kỹ quá trình tu luyện, cảnh đánh nhau quá sơ sài là những nhược điểm của truyện. Nếu bạn nào muốn đọc giải trí thì khá ổn, bạn nào yêu cầu cao về tu luyện thì không nên nhảy hố.

– Ngay từ đầu nữ chính đã có bàn tay kim cương: có được những món bảo vật mà người khác đỏ mắt tìm kiếm. Khỏi phải nói đâu xa, chỉ cần đọc mấy chương đầu, Thiên Diệp được tác giả buff rất nhiều. Mới đọc được một lúc đã thấy Thiên Diệp thăng hẳn 5 cấp, bằng bao nhiêu năm cố gắng của người khác. Đọc được một lúc nữa thì thấy Thiên Diệp thì một tay mơ không biết gì về luyện đan đã thành công luỵên chế thành thục đan dược trung phẩm. Thiên Diệp cũng dễ dàng lập khế ước với huyễn thú trong khi với người khác thì đó là một chuyện khó như lên trời vì huyễn thú vừa hiếm vừa khó bắt. Vậy mà chỉ trong 1 chương Thiên Diệp thu phục hẳn 3 con, 2 con thánh thú, 1 con thần thú. Như mình đã nói ở trên, bạn nào đọc giải trí thì sẽ thấy hay, nhưng nếu khó tính hơn một chút thì không nên nhảy hố.

– Tuy mình hiểu đây là truyện nữ cường, bàn tay vàng nhưng mình không thích việc tác giả cho nữ chính thăng cấp quá dễ dàng, đa phần đều do ký khế ước chứ không tự lực cánh sinh bao nhiêu cả! Đúng là chẳng có vịt nào hoá thiên nga cả, bởi vì trước giờ nó đều là thiên nga.

– Một điều mình thấy hơi buồn cười. Linh vị hận Độc Cô Dật Hiên, hận Mạc Thu Thuỷ, hận luôn “phế vật” Thiên Diệp, hận muốn diệt ngay luôn. Thế nhưng bà ta lại không ra tay với Mạc gia. Đây là điều mình có chút thắc mắc. Địa vị của Thần điện cao như vậy, động tay một chút thì Mạc gia ở Bồ thành đã tiêu từ lâu rồi.

– Một điểm nữa: Ở Vũ Linh đại lục, Thiên Diệp “đắc tội” với hai thế lực là Phong gia và Thần điện nên bị truy sát. Nàng dùng “công cụ” do Hữu Vô đại sư chế tạo để thay đổi dung mạo, giọng nói… Mình thấy chi tiết này hơi “bàn tay vàng” quá. Vi Hữu Vô đại sư lúc chế ra công cụ đó có cấp bậc không quá cao (dưới Thần cấp), nhưng công cụ vẫn giúp che dấu tốt. Đến cả những người có cấp bậc cao hơn Thiên Diệp cũng không nhận ra được gì. Cũng may tác giả không để cho ai có chung ý tưởng với Hữu Vô, nếu không thế giới chắc loạn quá :v Cứ giết người xong rồi thay đổi khuôn mặt, ngoại hình thì chẳng có ai tìm ra.

– Tội cho nam phụ Dung Tu. Khi hắn đại chiến với Ngu Hành, Tử Tiêu không giúp đỡ nên hắn chết. Sau này được chuyển trở thành Giản Ước Chi cũng sống không mấy vui vẻ, được Thiên Diệp giúp khôi phục trí nhớ trở lại là Vinh tướng quân, khi tham gia đại chiến cùng Ngu Hành, hắn mờ nhạt, không có đất diễn. Sau đó bị tác giả ngó lơ luôn. Mộng Thiên Quân, Như Yên còn xuất hiện được, hắn thì bị bỏ quên.

– Tội cho nữ phụ Mạc Liên, nàng là tỷ tỷ đã bảo vệ A Cửu (phế vật) suốt bao năm, sau đó bị Phong gia bắt và tra tấn dã man… Cuối cùng đến kết lại không được nhắc đến.

– Mạc Cúc là người đã ăn hiếp A Cửu suốt bao năm, là người gây ra cái chết cho nguyên chủ. Sau này nàng ta lương thiện quá nhanh, khiến mình có cảm giác không thể ngờ. Đặc biệt là khi nàng ta vì Thiên Diệp gây chuyện nên mới bị Phong gia bắt tra tấn, bị thương tổn nhưng nàng ta không có biểu hiện phẫn nộ gì cả.

– Chuyện giữa Thứ Hồn, Như Yên và Leng Keng có lẽ tác giả đã quên mất. Mình cảm giác Như Yên không yêu Thứ Hồn nhưng Thứ Hồn lại có cảm tình với nàng (còn ghen nữa mà :v). Không biết cuối cùng Thứ Hồn (một thuỵ thú ghét hắc ám) và Như Yên (công chúa của Vô Gian địa ngục) có đến với nhau được hay không…

– Cái kết chưa đủ, thay vì chỉ nói về nam nữ chính, tác giả nên viết thêm đoạn Thiên Diệp gặp lại huyễn thú, thần khí, một đống người quen, bằng hữu… Lúc đám cưới của nam nữ chính, có xuất hiện vài người như Dạ Thương Lan, Đan Kình Thiên… nhưng những bằng hữu như Tôn Khuê, Cao Lương… (người cùng học ở Huyền Nguyệt đại lục) lại không thấy đâu. Để truyện hoàn hảo hơn, tác giả nên viết thêm cảnh hội họp.

– Mình rất muốn biết cái kết của Thiên Lam và người bạn trai ở hiện đại. Bọn họ phản bội Thiên Diệp nhưng không biết có bị trừng phạt gì không?

– Không biết do editor hay do tác giả, những cảnh Thiên Diệp giả nam, hẳn phải gọi là “hắn” thay vì “nàng”. Ngoài ra, có vài chỗ tên nhân vật bị nhầm; vài chỗ edit hơi loạn. Đặc biệt là tên của tiểu vương tử thành Hắc Ám, lúc đầu là Mậu Ngôn, sau là Mục Ngôn, sau là Ngũ Ngôn…

Ưu điểm:

– Nữ chính là nữ cường, có thù tất báo. Ban đầu có chút lạnh lùng do bị người thân hãm hại, nhưng sau này băng dần dần tan ra.

– Nam chính hơi ít đất diễn, nhưng hắn là một chung tình, điểm này làm mình rất thích. Lúc trước mình thần tượng couple Cô Long – Quá Nhi vì Quá Nhi đã chờ Cô Long 16 năm. Sau khi đọc truyện này mình tôn Tử Tiêu lên làm nam chính ngôn tình vì hắn chờ nàng đến 1000 + 500 = 1500 năm luôn :3

– Truyện vẫn có những nữ phụ ghen tị, độc ác nhưng không lố và nhiều như Tuyệt sắc đan dược sư: Quỷ vương yêu phi. Điểm này làm mình rất thích, đặc biệt là không ai chen vào mối tình của nam nữ chính cả.

– Nhân vật chính được buff nên khỏi phải lo sẽ bị thua. Tuy không gây cấn lắm vì biết “kiểu gì cũng sẽ qua thôi” nhưng mình thích như thế hơn là mấy truyện ngược có nhân vật chính bị ăn hành… :3

Nhìn chung, sau hai năm, mình không “cuồng” truyện này nữa. Hai năm trước mình thấy truyện không chê được chỗ nào, bây giờ mình đã nhận thấy một vài thiếu sót của truyện. Có điều, so với bộ gần đây bị mình nhặt một rổ sạn – Tuyệt sắc đan dược sư: Quỷ vương yêu phi thì truyện này vẫn tốt hơn :3 Cùng thể loại, truyện này không lố như truyện kia, logic hơn truyện kia. Tuy cái kết vẫn thấy thiếu thiếu chút gia vị nhưng tổng quan vẫn đầy đủ hơn truyện kia. So với Y thủ che thiên thì hai truyện này đều là một trời một vực. Có một, hai bạn cảm thấy Y thủ che thiên không hay bằng truyện này. Mình nghĩ chắc do Y thủ che thiên miêu tả kỹ lưỡng nên không tránh khỏi việc có chút khó hiểu, dễ gây buồn ngủ cho những bạn không hợp gu. Bạn nào thích đọc ngôn tình nữ cường mang tính giải trí thì hãy đến với truyện này. Mình vẫn sẽ đọc lại vì truyện khá ổn, mình mà khó tính nữa chắc chỉ đọc được mỗi Y thủ che thiên quá :v Vì thể loại này mình đã “cạch mặt” không biết bao lâu nhiêu, kể cả nổi tiếng như Tuyệt sắc đan dược sư: Quỷ vương yêu phi, Con đường dị giới xinh đẹp, Tài năng tuyệt sắc…

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

*

Nữ chính Vân Khê ở hiện đại là gia chủ thừa kế của một gia đình võ học. Vì một cuốn Tàn Hoa bí lục mà bị người trong nhà giết chết. Vân Khê xuyên đến thân xác của đại tiểu thư Vân gia của Nam Hi quốc, Ngạo Thiên đại lục.

Quyển 1 bắt đầu với cảnh Long Thiên Thần chứng kiến Vân Khê và Tiểu Mặc lừa đám sơn tặc. Kết thúc quyển 1, nam nữ chính đã gặp nhau, xuất hiện nữ phụ độc ác và nguyên nhân Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê có “tình một đêm”.

Huyền Long tôn giả của Thánh cung – Lãnh Mi Nhi.

Quyển 2 là quá trình Vân Khê rời Nam Hi quốc đến Lăng Thiên cung. Đầu tiên, nàng đưa Lục vương gia lên làm hoàng đế để ông ta bảo vệ cho Vân gia khi nàng rời đi. Sau đó, để có dược liệu cứu chữa cho Đông Phương Vân Tường, Vân Khê tham gia đại hội luyện đan. Nam nữ chính gặp lại nhau sau vài chục chương chia xa.

Quyển 3 là quá trình tiêu diệt Thánh cung. Cuối cùng, nam nữ chính diệt trừ được Thánh cung (trừ một vài người vẫn còn sống), Vân Khê nhận đủ mười thần khí.

Quyển 4 mở đầu bằng việc Vân Khê do sử dụng thần khí nên bị người của Tam đại thánh địa bắt đi. Cuối cùng, mọi người đã đến được Long Tường đại lục và bắt đầu cuộc hành trình mới.

Quyển 5 mở đầu bằng việc Tiểu Mặc bị lạc khỏi phụ mẫu, đến Bàn Long thành. Mình thấy chương 35 của quyển này mắc cười thật, Độc Cô Mưu dễ thương và thật tội nghiệp.

Quyền 6 kết thúc bằng việc phát hiện ra thân thế thật sự của Vân Khê – là nữ nhi của thuỷ tổ Vân tộc.

Quyển 7 là được gọi là quyển kết thúc nhưng lại nảy sinh vấn đề mới: một không gian mới nơi Vân Huyên, Tử Yêu và Vân Hy bị dẫn độ đến.

Quyển 8 được gọi là phiên ngoại nhưng nhìn chung mình cảm thấy giống chính văn hơn.

– Truyện buff nam nữ chính nên các nhân vật phản diện chỉ diễu võ giương oai được một thời gian thôi, sau đó cũng sớm bị đào thải :3 Đây là một điểm cộng đối với mình vì mình cực kỳ ghét việc nhân vật phản diện cứ như con gián đập mãi không chết.

– Như những truyện xuyên không nữ cường khác, Vân Khê từ phế vật trở nên toả sáng, chẳng những thế còn báo thù được cho bản thân, cho người thân. Vân Khê là nữ cường mạnh mẽ, tự lập, quyết đoán, có thù tất báo, đối với người thân thì luôn đối xử tốt. Nam chính Long Thiên Tuyệt đúng chuẩn soái ca, không có gì để chê hết.

– Tuy nội dung giống những truyện xuyên không nữ cường khác, nhưng được một cái là truyện có kết cấu hơi đặc biệt 1 chút. Vì truyện có tên là “Thiên tài nhi tử và mẫu thân phúc hắc” nên truyện không chỉ xoay quanh Long Thiên Tuyệt và Vân Khê mà còn xoay quanh cả Tiểu Mặc và Tiểu Huyên (2 đứa con của nam nữ chính). Bốn người đều được chia tương đối đều “đất diễn”, đó cũng là 1 cái hay của truyện, vì Tiểu Mặc cũng như Tiểu Huyên tuy có thừa hưởng tài năng từ phụ mẫu nhưng dù gì 2 đứa vẫn còn nhỏ nên cách giải quyết vấn đề có chút khác biệt so với 2 bậc phụ huynh :3

Tà Phượng Nghịch Thiên

*

Hạ Như Phong, con gái của một cổ võ thế gia Hoa Hạ bất ngờ xuyên qua trở thành nữ nhi bị hắt hủi của Nghiêm gia, bị đuổi khỏi Thiên Lang quốc.

Một người yếu đuối không thể trở thành Triệu Hồi Sư sau khi bị hãm hại tới chết lại đón nhận một linh hồn Hoa Hạ hoàn toàn mới.

Trong thành Hạ gia tầm thường chính là nguyên nhân để nàng trở nên mạnh mẽ.

Đan dược ngũ phẩm? Không tính là gì hết, chính nàng có thể lấy ra làm kẹo ăn.

Ngươi triệu hồi thú cấp thấp, thật ngại, Thánh thú đã tìm đến ta mà nương tựa.

Hối hận? Trên đời này không có thuốc trị hối hận.

Kẻ nàng dám thương tổn đến Hạ gia đều phải chết, thương tổn đến nàng càng phải chết.

Nàng mạnh mẽ càn quét đại lục vì Hạ gia, Nàng dùng hành động để nói với toàn thiên hạ rằng kẻ nào dám chống đối Hạ Như Phong nàng chính là tự tìm cái chết.