Chương 108 Chương 107 Chương 106 Chương 105 Chương 104 Chương 103 Chương 102 Chương 101 Chương 100 Chương 99 Chương 98 Chương 97 Chương 96 Chương 95 Chương 94 Chương 93 Chương 92 Chương 91 Chương 90 Chương 89 Chương 88 Chương 87 Chương 86 Chương 85 Chương 84 Chương 83 Chương 82 Chương 81 Chương 80 Chương 79 Chương 78 Chương 77 Chương 76 Chương 75 Chương 74 Chương 73 Chương 72 Chương 71 Chương 70 Chương 69 Chương 68 Chương 67 Chương 66 Chương 65 Chương 64 Chương 63 Chương 62 Chương 61 Chương 60 Chương 59 Chương 58 Chương 57 Chương 56 Chương 55 Chương 54 Chương 53 Chương 52 Chương 51 Chương 50 Chương 49 Chương 48 Chương 47 Chương 46 Chương 45 Chương 44 Chương 43 Chương 42 Chương 41 Chương 40 Chương 39 Chương 38 Chương 37 Chương 36 Chương 35 Chương 34 Chương 33 Chương 32 Chương 31 Chương 30 Chương 29 Chương 28 Chương 27 Chương 26 Chương 25 Chương 24 Chương 23 Chương 22 Chương 21 Chương 20 Chương 19 Chương 18 Chương 17 Chương 16 Chương 15 Chương 14 Chương 13 Chương 12 Chương 11 Chương 10 Chương 9 Chương 8 Chương 7 Chương 6 Chương 5 Chương 4 Chương 3 Chương 2 Chương 1
*

Thời tiết đã dần dần vào thu, đêm tối cũng bước đầu se lạnh.Sáu rưỡi chiều, Mễ Giai ngồi trong phòng khách nhàm chán ấn tinh chỉnh ti vi, sau cùng dừng lại ngơi nghỉ hình hình ảnh một hội nghị thương mại.

Bạn đang xem: Người vợ bí mật

Trong phòng bếp, dì quản lí gia vẫn vội sẵn sàng bữa tối.Trên màn hình vô tuyến lộ diện một đôi nam đàn bà khoác tay nhau, khóe miệng Mễ Giai gợn lên nét cười như bao gồm như không.Ti vi từ bây giờ phát sóng buổi họp báo hội nghị của ‘Kiến trúc Vũ Dương’, người bọn ông anh tuấn trên màn hình ảnh chính là ông xã cô, tên Nghiêm Hạo, cùng ra sảnh khấu là siêu mẫu trợ lý Diêu Mẫn của anh, hai người đã mau chóng được tín đồ trong ngành thừa nhận là a ma tơ giai nhân, báo chí đối với chuyện của bầy họ sớm sẽ dấy lên dư luận xôn xao, mặc dù rằng chỉ với tin lá cải, nhưng không có lửa làm sao có khói.Tính ra đã tía năm, cô gả cho người đàn ông kia cũng sẽ được ba năm. Cô ngần ngừ nói về chồng mình như thế nào, anh luôn bận bịu công tác và xã giao, gần như là ngày nào cũng trong triệu chứng tăng ca, dễ nhận biết anh là 1 trong những ông nhà rất tận tâm. Anh không phải là 1 người ck tốt, tuy nhiên lại đáp ứng mọi nhu cầu của cô, trong đơn vị anh cũng an bài người giúp vấn đề theo giờ và dì cai quản gia, câu hỏi nhà cô không yêu cầu nhúng tay nửa phần, tía bữa ăn cũng đều có người giúp cô thu xếp, tư mùa có người tới tận nơi may đo quần áo cho cô, đi ra bên ngoài anh cũng cung cấp cho cô một cái thẻ ATM không giới hạn. Cô y như con chim sẻ bay lên đầu cành liền biến thành phượng hoàng, hết thảy hồ hết chuyện đều khiến cô có xúc cảm không chân thực.Gả đến anh, chỉ là do trong trái đất này không hề nơi nương tựa, chỉ là vì ước ao có một gia đình. Cô cũng biết anh rước cô chỉ do theo trách nhiệm của cha, chỉ vì cô là điều kiện duy nhất để anh đạt được nghĩa vụ và quyền lợi trong tay cha. Có người nói tình thân là nới bắt đầu của hôn nhân, lũ họ tuy không có nền móng ấy nhưng hôn nhân gia đình cũng đã kéo dãn dài được ba năm, cho tới bây giờ cuộc hôn nhân không tình thương này vẫn gần như chưa tồn tại vết rạn vỡ gì lớn.Ba năm ngoái cô không nghĩ là rằng mình đã gả vào một gia đình giàu có, cô chỉ cảm thấy ông lão kia thật hiền lành, cô ước mong có người thân trong gia đình như vậy, tương tự như phụ thân cô vẫn còn sống trên đời. Cô thậm chí còn chưa nhìn kĩ ông xã tương lai trông như vậy nào, cứ do vậy đem gả mình. Sau khi kết hôn cô mới biết thế ra ông lão có khuôn mặt hiền hậu đó lại là một trong những thương nhân bđs có tiếng nghỉ ngơi Thượng Hải, cơ mà cô lại gả đúng cho nam nhi duy nhất của ông là Nghiêm Hạo. Cũng sau thời điểm kết hôn cô bắt đầu biết thì ra chỉ có cô và thân phụ chồng là tán thành cuộc hôn nhân này, còn mẹ ck cảm thấy cô không xứng với đàn ông ưu tú của bà, đối với cô, bà hay tìm cách gây cản trở trong phần lớn chuyện, ck cô lại luôn bận rộn công tác, căn phiên bản không rảnh để ý đến vợ, cuối cùng bởi vì cha ck thấy vậy nên đau lòng, đã cho hai vợ ck ra làm việc riêng, chuyển mang lại khu dân cư cao cấp trong nội thành.Mễ Giai nghe thấy trên tv có một phóng viên hỏi ông xã cô và Diêu Mẫn khi nào thì bao gồm hỉ sự, chỉ thấy nhân vật phái nữ chính trong lời đồn thổi khẽ mỉm cười cợt nói, hôm nay chỉ trả lời những vụ việc liên quan tiền đến bất tỉnh sản, những sự việc khác sẽ không trả lời, không lắc đầu cũng ko thừa nhận, khiến mọi bạn tha hồ nước tưởng tượng, lại nhìn ck cô, vẻ khía cạnh hờ hững, sẽ là biểu cảm đồng nhất của anh, cho dù ở công ty cũng không cầm cố đổi. Một số loại tin tức này ba trong năm này vẫn không bị bỏ qua, mới đầu Nghiêm Hạo còn chủ động phân tích và lý giải với cô, “Đều là tin đồn vớ vẩn, em đừng tưởng thật”. Mễ Giai chỉ cười cợt hờ hững, là thật tốt giả so với cô cơ mà nói cũng không quan trọng. Sau đây những tin đồn đại càng ngày nhiều, anh cũng không giải thích nữa.Bọn chúng ta kết hôn tía năm, cực kỳ ít tín đồ biết tình hình thực tế như vậy nào, trong mắt tín đồ ngoài, Nghiêm Hạo vẫn là 1 người bầy ông đơn côi hoàng kim như lúc trước, vẫn là đối tượng người dùng lí tưởng trong mắt những thiên kim quý tộc, đây là anh giữ kín rất thành công hay là thua thảm của người làm bà xã như cô? chắc hẳn rằng cả hai bạn đều liên quan.“Phu nhân, buổi tối đã chuẩn chỉnh bị hoàn thành rồi”. Dì cai quản gia lưỡng lự từ thời gian nào đã đi đến sát bên cô.“Dạ”. Mễ Giai mỉm cười đáp, tắt ti vi, đứng lên đi về phía phòng ăn, vừa ngồi xuống vừa hỏi: “Tiên sinh tất cả nói buổi tối nay vẫn về nhà sử dụng cơm ko dì?”.“Ban chiều tiên sinh có gọi năng lượng điện về, nói buổi tối còn có tiệc buôn bản giao bắt buộc không về dùng cơm”. Xới cơm cho cô, dì quản ngại gia kính cẩn trả lời.“Dạ, dì ngồi xuống ăn với cháu đi”.

Xem thêm: Top Những Phần Mềm Bàn Phím Tiếng Việt Cho Android ? Laban Key Gõ Tiếng Việt

Bình thường cũng như vậy, chính vì ăn cơm 1 mình rất bi đát chán, Mễ Giai luôn luôn mời dì quản lí gia thuộc ăn.“Không bắt buộc đâu phu nhân, hôm nay con tôi đưa con cháu gái về viếng thăm nhà, chúng tôi đã hẹn buổi tối cùng nhau ăn uống cơm”. Dì cai quản gia nói vậy, trên mặt lộ ra vẻ niềm hạnh phúc khó nén.“Vậy dì mau về đi, chớ để chậm rì rì trễ”. Mễ Giai biết nhà dì cai quản gia ở khá xa, lại lạ lẫm ngồi taxi, ví như muộn là ko bắt được xe cộ buýt, nghĩ một ít Mễ Giai nói thêm, “Ngày mai là cuối tuần, dì không bắt buộc đến đây, trong nhà chơi với cháu gái đi”.Nghe cô nói vậy, dì cai quản gia phấn kích cảm tạ, “Cám ơn phu nhân, nhưng còn bố bữa của cô. . . .”.“Cháu đâu phải người được chiều chuộng thành thói, hồi nhỏ mẹ mất sớm, lúc trước tía bữa cơm trắng trong công ty cũng đều là vì cháu làm, cháu sẽ không còn để mình chịu đựng đói đâu”. Mễ Giai mỉm cười nói, vực lên tiễn dì ra tận cửa. Quan sát dì đi rồi cô mới trở lại bàn ăn, một mình thưởng thức bữa tối.Lúc Nghiêm Hạo về nhà vẫn là mười một giờ đêm, Mễ Giai vẫn ngồi nghỉ ngơi đầu giường gọi tiểu thuyết. Ba năm nay, gọi tiểu thuyết gần như là là hoạt động giải trí tuyệt nhất của cô. Cô tự nhận mình hoàn toàn có thể coi như là một trong những người vợ tốt, không nhiều nhất từng ngày đều chờ anh về, sau thời điểm anh về ngay tức thì đón mang cặp tài liệu, góp anh chuẩn bị nước ấm, tìm vật dụng ngủ thoải mái.Nghe thấy giờ đồng hồ mở cửa, Mễ Giai hối hả cất tè thuyết vào trong chống tủ đầu giường, cô không thích anh biết cô hiểu tiểu thuyết để giết thời gian, sau khi xác định quần áo chỉnh tề mới đứng lên ra ngoài phòng.“Anh sẽ về rồi à”. Vẫn một thắc mắc khuôn sáo như cũ, lũ họ rỉ tai rất ít, trên đây là thắc mắc mỗi ngày của cô, ba năm nay gần như đang thành thói quen.“Ừ, em còn chưa ngủ sao”. Ngàn bài một điệu trả lời, cô hỏi, anh đáp, không tồn tại gì đặc biệt và cũng không tồn tại gì mới.Không trả lời, cũng không đề xuất trả lời, gửi tay đón lấy cặp tài liệu của anh, cô ngửi thấy trên người anh một mùi nước hoa thân quen thuộc, không hẳn mùi nước hoa của cô, lơ đãng bắt gặp dấu son hồng trên cổ áo anh, chỉ mỉm cười nhẹ, ko hỏi nhiều, cũng không cho là nhiều, xoay fan đi sẵn sàng nước tắm đến anh. Không thì thầm nhiều hơn, đây là hình thức ở chung của vợ chồng họ.Nghe thấy giờ nước trong phòng tắm sẽ ngừng, cô biết anh sẽ nhanh ra ngoài, một lần tiếp nữa đem tiểu thuyết chứa kĩ, nằm xuống vờ vịt ngủ, nghiêng người, đưa sống lưng về phía phòng tắm. Cô nghe thấy cửa ngõ phòng tắm rửa bị mở ra, cảm giác bên nệm còn lại cũng chính vì trọng vật mà lại rung động, một đôi tay trẻ trung và tràn đầy năng lượng dùng lực mang cô ôm vào lồng ngực thân quen ấm áp, cằm anh để lên đỉnh đầu cô, kế tiếp giọng nói trầm tĩnh êm ả dịu dàng vang lên, “Ngủ ngon”. Theo một câu ngủ đủ giấc của anh, Mễ Giai đủng đỉnh ở trong tim anh chìm vào giấc ngủ.Trong nhẵn tối, khóe miệng Nghiêm Hạo nhếch lên một mặt đường cong rất đẹp mắt, vô cùng thỏa mãn nhu cầu chìm vào giấc ngủ thuộc tiếng thở đều đều của vợ.