Bị lừa gắng thân đến em họ, nên gả cho 1 "lão già", cô đâu ngờ "lão già" ông chồng mình là Tổng tài trẻ tuổi của tập đoàn Đế quốc!
Đang lặng ổn làm đầu bếp, ngủ 1 giấc dậy hốt nhiên thấy mình gồm 2 nhỏ và 1 ông ông chồng Ảnh đế, chuyện gì đây?

"Vừa rồi giết thịt nướng vị không tệ, y như có mùi hương thơm gỗ thanh vân, cực kỳ đặc biệt." Hạc mỉm cười.

Bạn đang xem: Truyện chiến thần bất bại lê vĩnh thiên

Hắn cùng Vĩnh Tiên Trung nhàn nhã tiến lên, Lăng Húc ngồi trên lưng Hỏa Liệt Điểu khôi phục thể lực.

Mặt Vĩnh Tiên Trung thấy đã giảm run, lòng nhỏ dại máu, trong sa mạc chỉ có cát là cát, đâu tra cứu ra nơi bắt đầu cây, lâm vào cảnh đường cùng, hắn chỉ với cách đem chiếc bàn bằng mộc thanh vân uống trà của mình ra. Mộc thanh vân giá rất mắc, một bộ bàn trà nhỏ dại như vậy hắn tốn 20 vạn tinh tệ để mua; lại tốn 10 vạn mời danh sư chạm trổ nên những vân thẳng, đẹp, ví dụ lắm.

Đây là lợi khí hắn sử dụng để biểu hiện phong biện pháp bất phàm của mình khi trước hoa bên dưới trăng, khi phẩm trà ngắm trăng, khi rỉ tai cùng những giai nhân về ưng ý cuộc sống, khoái làm sao! Nhưng…. Hắn bạo phổi mẽ mang ra bộ dáng vẻ tươi mỉm cười nói: "Hiền đệ thích hợp là tốt."

Giờ hắn đang nỗ lực óc tìm cách cứu vãng, dục tình của sư phụ và Xạ Thủ Tọa không phải tầm thường. Ngữ khí các lần ông kể đến Thiên Hậu á… Vĩnh Tiên Trung có kinh nghiệm tay nghề tán gái cực kỳ hoài nghi, sư phụ mình gồm 8, 9 phần là lặng lẽ ngưỡng tuyển mộ bà, chỉ là tiềm năng ông không cao nên không được dũng khí mở miệng to thôi. Vĩnh Tiên Trung lão luyện chuyện cưa gái cùng với cái một số loại ngữ khí ấy của lão sư cực kì quen thuộc, bất quá…

Hắn tất nhiên không dám hỏi lão sư để triệu chứng thật, ví như ông thẹn vượt hóa giận, vững chắc ổng giảm chân bản thân là nhẹ!

Tuyệt đối đừng tất cả đi trêu chọc lão đầu tử.

Được rồi, chàng co được dãn được, Vĩnh Tiên Trung âm thầm tự rượu cồn viên.

Nói thật thì ở thông thường với Hạc vô cùng đã, tính cách Hạc tu dưỡng không có nơi nào bắt bẻ được, luông kính trọng hữu lễ với những người khác, lại rất ôn hòa, Vĩnh Tiên Trung tắc lưỡi không thôi.

Cái chướng mắt duy nhất là hắc y Hạc mặc rách rưới rưới không chịu đựng nổi, cứng cáp trước đó đã trãi qua chuyện buồn bã nào đó. Vĩnh Tiên Trung coi chuyện tục vụ vào môn phái, kiến thức rộng rãi, hắn reviews Hạc khôn xiết cao. Đệ tử gắng gia vốn có tài năng nguyên đầy đủ, trường hợp tự bản thân còn có thể chịu cực khổ, nỗ lực thì thành tích tương lai vớ nhiên không tồn tại hạn lượng.

Hơn nữa… Vĩnh Tiên Trung xem qua Lăng Húc sẽ trên sống lưng chim, thực lực người cơ cũng sâu không nghĩ tới được. Hắn khổng khỏi xuất hiện hứng thú với những người dân này, trong đám người này, thanh danh nổi nhất chưa hẳn Hạc có toàn cảnh sâu, cũng chưa phải Lăng Húc có tiềm năng phi phàm trước mắt, mà là Đường Thiên. Đường Thiên kia mạnh khỏe tới nấc nào? Vĩnh Tiên Trung rất là tò mò.

Hắn cũng giữ lại sự bình thản, một đường cùng Hạc cười cợt nói, không có chút giương cung bạt tìm nào của trước đó.

Khi cha người mang đến Sài Lang cỗ Lạc, thấy lữ đoàn do Đường Nhất đứng vị trí số 1 đã về trường đoản cú trước.

Thấy lữ đoàn còn hoàn hảo, Hạc, Lăng Húc thuộc thở ra dịu nhõm, mà mắt Vĩnh Tiên Trung thì lóe lên một tia dị sắc. Vĩnh Tiên Trung tự nhiên sẽ không đặt Yến Vĩ Doanh của Chương chính vào mắt, tuy vậy ở 19 châu Bắc Thiên cũng là một trong những cỗ lực lượng ko tồi, vậy nhưng mà bại rồi?

Đột nhiên Hạc tảo ngang, chú ý ra xa, góc nhìn ngưng trọng.

Chớp mắt, làm việc cồn cát xa xa lộ diện mấy chấm black nhỏ.

"Chuẩn bị chiến đấu."

Tiếng quát của Hạc làm cho mọi fan rùng mình.

Liền đó, mọi fan thấy rõ kẻ đến, Thiên ko Hổ chũm A Mạc Lý cùng Lương Thu, Hàn Băng ngưng với bốn Mã hương Sơn chạy theo ngay sau, cỗ dạng kia, tuyệt không hẳn thắng mà lại về, nhưng sau lưng họ lại không tồn tại bóng một ai. Mấy lần lên xuống, Binh đã đứng mặt mọi người.

"Diệp Triều Ca cho tới rồi."

Binh nói làm Hạc với Lăng Húc trở thành sắc.

"Tỉnh Hào bại?" Lăng Húc trầm giọng hỏi.

"Ừm!" Binh không nói nhảm: "Tiếp theo hắn mong giết sạch bọn chúng ta."

Sắc khía cạnh mọi fan kém vô cùng, tại đây ai chưa phải mắt cao hơn đỉnh đầu, là gia hỏa kiệt ngạo bất tuân?

"Khẩu khí thiệt lớn!" Lăng Húc nhịn không được hừ lạnh.

Ngoài dự kiến của những người, Binh nói: "Hắn có tiềm năng như vậy."

Mặt Hạc cùng Lăng Húc thuộc ngưng trọng lên, tiềm năng Binh sâu không lường được, ánh mắt lại khá cao, mà tiếng nói không như thể nói giỡn.

Binh ném A Mạc Lý thả xuống.

"A Mạc Lý bị thương?" Hạc ngay tức thì hỏi.

"Tiếp Diệp Triều Ca một kiếm, hơi thoát lực." A Mạc Lý đã phục hồi tinh thần, ũ rũ. Nhưng tuy vậy chưởng của hắn bị một kiếm cơ của Diệp Triều Ca làm máu chảy tùm lum, nhìn rất đáng sợ, thiệt ra thương cố kỉnh cũng không nặng. Tuy thế ngẫm lại, không ít người như vậy, cơ mà mình bị thương, A Mạc Lý cảm thấy trước mắt buổi tối tăm.

Hạc thuộc Lăng Húc liếc quan sát nhau, một tìm của Diệp Triều Ca, vậy mà khiến cho A Mạc Lý bay lực.

A Mạc Lý vốn gồm thần lực trời sinh, lại vừa trãi qua tử vong sệt huấn, là 1 trong những tên cậy khỏe khoắn điển hình, thay mà chỉ đở của Diệp Triều Ca một kiếm đang thoát lực; vậy một kiếm của Diệp Triều Ca mạnh đến cả nào?

Binh không thấy được Đường Thiên, trong tim có chút thất vọng, tuy vậy rất cấp tốc hắn đã kiểm soát và điều chỉnh tâm tình, trên chiến trường các loại trường hợp ngoài ý ao ước cũng hoàn toàn có thể phát sinh, cơ mà chiến đấu luôn phải tiếp tục.

Binh mang A Mạc Lý ném mang lại chạy cho tới Hỏa Mã Nhĩ, bảo mọi fan trở về bên phía trong hàng rào.

Binh để ý tới Vĩnh Tiên Trung, không nói gì, chỉ liếc quý phái Đường Nhất.

Đường độc nhất vô nhị không trải qua mà suất lĩnh sử dụng Lang Binh Đoàn đứng cách mọi người chừng 200m.

Vĩnh Tiên Trung cảm giác miệng đắng chát, phần đa người phân vân tính Diệp Triều Ca nhưng dễ thường hắn cũng lưỡng lự sao? Diệp Triều Ca một khi thịt đỏ mắt, sẽ không người nào ngăn lại được, dù phụ thân hắn là Diệp Cửu cũng vậy. Nhưng lại nếu như ngồi chú ý Hạc bị Diệp Triều Ca giết, khi về sẽ khó ăn nói.

Thân ảnh Diệp Triều Ca sau cùng rơi vào lúc mắt đều người.

Vĩnh Tiên Trung đột nhiên bay lên không trung: "Triều Ca! Khoan hễ thủ đã!" xem tại quartetpress.com

Diệp Triều Ca xách tỉnh Hào xong lại, nheo đôi mắt hỏi: "Chuyện gì?"

Vĩnh Tiên Trung khá sợ hãi cậu em bà xã này của mình, bị ánh nhìn đầy sát khí của Diệp Triều Ca quan sát lại, trong tim không khỏi run lên, mà lại vẫn gắng bền chí nói: "Hạc là các bạn cũ của sư phụ ta, kính xin Triều Ca…"

Diệp Triều Ca không tồn tại chút tuyệt hảo gì với những người tên "Hạc", hắn mặc nhiên nói: "Ngươi dẫn hắn đi."

Vĩnh Tiên Trung thở ra nhẹ nhõm: "Đa tạ Triều Ca!"

Nhưng vào thời gian này, âm thanh bình tĩnh của Hạc lại vang lên: "Đa tạ ý xuất sắc của Vĩnh huynh, bất quá, tuy tiềm năng Hạc bình bình nhưng quyết không bỏ bằng hữu mà chạy."

Vĩnh Tiên Trung há to miệng, nhưng lần khần nên khuyên nhủ bảo thay nào, ngữ khí Hạc yên tâm đến cực điểm, cũng rất là kiên quyết.

"Ha ha, người khác không lĩnh tình! Ngươi cút sang một mặt đi, ko cần tại đây vướng chân vướng tay, cẩn thận không ta giết luôn luôn cả ngươi để tỷ tỷ<1> của ta thủ tiết đấy!" giờ đồng hồ Diệp Triều Ca lành lạnh, tà khí râm râm.

Xem thêm: Tổng Hợp Các Dạng Đề Thi Đại Học Môn Toán 2020, Cấu Trúc Đề Thi Thpt Môn Toán 2020

Vĩnh Tiên Trung biết rõ, cậu em bà xã nói được lời này, tức hắn dám thịt mình.

Rơi vào con đường cùng, hắn chỉ còn cách lui sang trọng bên, tuy nhiên quyết tâm, đợi tý nữa nghĩ phương án cứu Hạc.

Hạc rứa chuôi kiếm, vẻ phương diện nghiêm túc và trang trọng. Hắn hiểu ra địch nhân trước mặt rất rất đáng sợ;

nhưng hắn ko lùi bước, lũ Lăng Húc vừa trãi qua đại chiến, giờ chỉ còn hắn là còn sức để đánh. Trọng trách chủ công lần này hắn đành nhận. Ở cùng bọn Đường Thiên, hắn chưa lúc nào phải lãnh nhiệm vụ chủ công. Đường Thiên với Lăng Húc số đông là thành phần hiếu chiến, đôi khi hắn chỉ có trách nhiệm là thanh lý chiến trường.

Hắn cũng không nhằm ý. Nhưng thời điểm cần hắn động thân, hắn cũng không chút vì dự.

Trong đầu hiện lên cảnh sau khi gặp Đường Thiên, tấn công xe, chỉnh lý thứ đạc, ghi nợ.v.v… toàn các chuyện vặt vãnh; đối với một vị từng lập chí phục hưng Hạc phái cơ mà nói thì đấy toàn là hầu như chuyện hắn chưa bao giờ nghĩ tới bản thân sẽ buộc phải làm. Bất quá, toàn bộ những chuyện đó như là đương nhiên mình đề nghị làm, đa số là bất tri bất giác.

Cuộc sống trong núi cô độc, bà dì cường thế, Hạc phái xuống dốc cùng nguyện vọng phụ thân, trọng trách đè nặng trĩu trên vai hắn, những trách nhiệm đó làm tính bí quyết Hạc thành kẻ phía nội. Hắn từ nhỏ tuổi đã không tồn tại bạn, hắn xuất sắc, hắn nỗ lực làm không còn thảy để đạt mức "hoàn mỹ vô khuyết"; đầy đủ ánh mắt hâm mộ kia, không cách nào khiến hắn vui được.

Nhưng hiện nay tại, cực kì vui. Thiệt sự vô cùng vui.

Hắn bết khung trời vốn xanh như vậy, khía cạnh trời vốn đẹp, còn có 2 kẻ làm các chuyện nhìn rất ngốc đi thực hiện mộng tưởng.

Lòng Hạc lại trở thành ảo ly kỳ, Hạc Kiếm tương tự như sinh mệnh bình thường trả lời với hắn.

Hai mắt Diệp Triều Ca lan sáng: "Có chút ý tứ!"

Hắn chợt chém ra một đạo kiếm khí vô hình.

Trong con ngươi Hạc tất cả hàn quang quẻ lóe lên, thân mềm mại như thân hạc, Hạc tìm cũng không né tránh, chém ra một kiếm.

Một đường kiếm mang màu trắng hiện lên trước khía cạnh Diệp Triều Ca, gã nghiêng đầu, một vệt máu lộ diện trên gò má.

"Kiếm nhanh!"

Hắn buông thức giấc Hào trong tay có tác dụng Tỉnh Hào rớt xuống như 1 bao cát. Diệp Triều Ca đưa tay sờ lên vệt máu cùng bề mặt mình rồi gửi vào miệng liếm chút tiết ấy.

Một chút thời hạn này, Lăng Húc, Binh, Hàn Băng Ngưng, Lương Thu, tư Mã mùi hương Sơn đang đứng tại phần tốt.

"Khó trách các ngươi không từ bỏ ý định..."

Trên phương diện Diệp Triều Ca hiện hữu vẻ tươi mỉm cười hung lệ.

Nhưng vào thời gian này, Hạc di chuyển rồi, người theo kiếm đi, cũng giống như một bé hạc đen tấn công, tinh-khí-thần của body toàn thân đều tụ vào một kiếm này.

Từ mũi kiếm đột nhiên sáng lên tia sáng sủa chói mắt, hắn đột biến mất.

Gần như cùng lúc, mọi người đều vẫn di chuyển.

Trong một chùm lửa, còn chút hàn có như ánh sao, Lăng Húc cần sử dụng hết chân lực vừa mới tụ được, ra một thương ko chút duy trì lại.

Thiên ko Hổ như ánh chớp màu lam mở ra sau lưng Diệp Triều Ca; nhì tay giao nhau, một chữ thập mắt chói với khí cụ hãi bạn lao tới sườn lưng gã.

Một không nhiều băng binh tạo thành kiếm mang từ Hàn Băng Ngưng bay tới chân Diệp Triều Ca.

Lương Thu quát một tiếng trầm trầm, chân lực body phập phồng, dường như cố không còn sức, lờ lững tụ ra hai cố kỉnh đấm. Nhì luồng quyền mang 1 đen một trắng ầm ầm cất cánh ra phóng cho tới Diệp Triều Ca.

Tư Mã hương thơm Sơn y hệt như sợi sương mù, lộ diện ở sau đầu Diệp Triều Ca, 5 ngón tay yên ắng chộp tới.

Mà Đường tuyệt nhất ở xa nhất, cũng điều khiển binh đoàn ban đầu công kích.

200m là khoảng cách công kích tốt nhất của Đường Nhất. Vừa rồi Thiên không Hổ tất cả liếc mắt tới, hắn sẽ hiểu ý muốn của Binh. Công kích của mọi tín đồ chỉ nhằm hấp dẫn chăm chú của Diệp Triều Ca, sát chiêu chân chính đến từ Sài Lang Binh Đoàn.

Chiêu vô song của Đường tốt nhất rất thích hợp làm chiêu tốt sát.

Tinh thần Đường Nhất cực kì tập trung, hắn biết tôi chỉ có một thời cơ để ra tay. Lần ra tay này quan hệ tình dục đến sống mái của đa số người.

Giơ Trảm Mã Đao lên.

<1> Èo, vị trí này xứng đáng nhẽ là "muội muội" nhưng mà mấy đoạn trước Vĩnh Tiên Trung đã gọi Diệp Triều Ca là "em vợ" (小舅子) rồi cần đành sửa chỗ này.