Đêm khuya, trong phòng giam giành riêng cho tù nữ sinh sống Giang Thành, yên ổn tĩnh lạnh lệo.

Bạn đang xem: Tổng tài độc sủng vợ mới ôn ninh

Ôn Ninch cuộn mình bên trên nệm, bên trên fan cô chỉ mỗi chiếc chăn uống mỏng tanh manh mang đến đáng buồn, cần yếu hạn chế lại nổi lanh tanh xâm nhập, cô ko nhịn được gửi tay vuốt vệ đầu gối đau nhức, vị trí xương khớp làm việc gối đau rát làm cho cô cả đêm không bí quyết nào chìm vào giấc mộng được.

Ba năm, vốn nhận định rằng loại đau buồn này đã thành kinh nghiệm, cơ mà rút cục cô ko kiên định như trong tưởng tượng.

hầu hết năm qua, bé nhức tụ tập lại, làm cho mùa đông này càng thêm gian truân, Ôn Ninh thậm chí chần chờ còn rất có thể chờ đến ngày được ra tội phạm hay là không.

Ba năm trước trên đây sau khoản thời gian định xuống tội danh, cô phải chấp hành hình phạt mười năm tội nhân, hiện nay, còn tồn tại bảy năm nữa.

Bởi do nhức, Ôn Ninh dịch chuyển thân thể, giường chiếu nhấp lên xuống lư thức tỉnh fan kề bên, cô ta nóng nảy vùng dậy, túm đem tóc Ôn Ninch.

Ôn Ninh đối mặt với người thiếu nữ có vẻ như mặt hung ác cơ, vẻ phương diện cô nkhiến ngô, bị tấn công sẽ thành thân quen.

Chỉ là sự việc lạng lẽ của cô cũng không thay đổi rước được sự nương tay của bạn khác, đôi mắt thấy một bàn tay nặng nề chuẩn bị hạ xuống nhưng mà Ôn Ninch ngay cả sức lực lao động nhằm tránh cũng không tồn tại, chỉ có thể để khoác mang lại cô ta tiến công, tấn công đầy đủ rồi thì cũng qua đi.

Trong dịp nhắm mắt lại đợi cực khổ giáng xuống, đùng một cái, bên ngoài truyền đến một loạt tiếng bước chân: "Ôn Ninch, đi ra!"

Ôn Ninh msinh hoạt đôi mắt ra, bạn phụ nữ cơ một tay hất cô ra: "Coi nhỏng số cô chạm mặt may."

Cô chậm chạp mặc ngừng một cỗ áo xống ung dung tuyệt nhất mà cô bao gồm, cũng tạm bợ coi nhỏng hoàn toàn có thể gặp gỡ người khác tuyệt nhất mà cô có với đi sau sườn lưng Cán cỗ trại giam ra ngoài: "Có cthị trấn gì vậy?"

"Im yên, không nên hỏi đừng hỏi!"

Cán bộ trại giam rất hiếm lời, còng tay Ôn Ninc với sử dụng khnạp năng lượng trùm đầu cô lại. Bóng buổi tối, đưa về sự sợ hãi và sốt ruột, trái tlặng Ôn Ninc dần dần chìm xuống dưới.

Đi được một thời gian, cô bị mang lại một loại xe: "Các tín đồ mong mỏi dẫn tôi đi đâu!"

Ôn Ninch nghe âm tkhô cứng động cơ khởi động, trong thâm tâm bồn chồn hết sức.

Bị tín đồ ta không một giờ đụng mang theo như vậy này, tạo nên cô gồm cảm giác nhỏng mình sắp bị xử trí trong vắng lặng. "Đến đấy, từ cô sẽ biết."

Một giọng nói già nua yên tâm trẻ trung và tràn trề sức khỏe truyền vào trong tai cô, trái tlặng Ôn Ninc càng đập dữ dội hơn...

Theo trực giác của cô ấy, chuyến du ngoạn này đủ để đổi khác định mệnh của cô.

Sau một hồi lo lắng không yên, xe cộ dừng lại, Ôn Ninc xuống xe, cô bị một fan lũ ông ổn định, kéo cô đi trong sự mơ hồ, đề nghị tới bảy lần quẹo tám lần rẽ, mất một hồi thọ mới tạm dừng.

Có người thô bạo gỡ khăn uống đậy đầu trên fan cô xuống, đôi mắt sinh sống trong nhẵn về tối vẫn thọ chmến mộ nghi kịp cùng với tia nắng bắt buộc cảm giác đau và nhức.

Ôn Ninc cần mất một thời gian mới quen dần dần, hôm nay new phạt hiện một ông cố kỉnh đứng cách

kia ko xa, cùng bề mặt ông không biểu thị điều gì, hình thành một một số loại hơi thsống có tác dụng cho những người ta không đủ can đảm khinh thường.

Xem thêm: Cách Phục Hồi File Word Chưa Lưu, Lấy Lại Văn Bản Chưa Save, 2 Cách Lấy Lại File Word Khi Chưa Kịp Lưu Cực Dễ

Đây chính là tín đồ với cô ra phía bên ngoài, là fan cô ko đắc tội nổi.

Ôn Ninch nhìn ông ta một chiếc, cúi đầu xuống nhìn chằm chằm mũi giầy, cô vô cùng gai bạn dạng thân làm nào đó sai trái sẽ chọc giận tín đồ này, những điều đó cô càng thê thảm, cô căn uống bản không có mức độ phản kháng.

"Là như vậy này, tôi bao gồm cthị trấn ao ước nhờ cô, ví như như cô chấp nhận, tôi có thể bác bỏ bỏ những kết tội để cô được ra tự sớm."

Ông cố còn chưa chấm dứt lời, Ôn Ninh nhanh nhẹn ngắt lời ông: "Tôi đồng ý". "Cô không sợ hãi tôi tạo bất lợi cho cô à?" Ông vậy kinh ngạc trước việc nhanh nhẹn của cô ấy.

Ôn Ninh nhấp lên xuống đầu: "Mặc kệ là cái gì, cũng trở nên ko tệ hơn đối với hiện tại. Còn nữa, trường hợp nhỏng ông thật sự muốn ra tay với tôi, tôi tin cẩn bản thân căn uống bạn dạng không thể gồm thời cơ đứng ở đây."

Người này, rất có thể đem cô từ bỏ trong trại giam ra, cũng có thể huỷ bỏ cáo buộc trả lại tự do thoải mái mang lại cô, chắc chắn là rất có thể làm cho cô hoàn toàn bặt tăm sống loại trái đất này, mà cô còn chưa ao ước chết.

Ông nuốm gật dịu đầu: "Tuy là nói như thế, mà lại cô vẫn buộc phải tò mò một ít rồi hãy ra quyết định."

Nói xong xuôi, ông đẩy cửa ra dẫn cô vào phòng, Ôn Ninh đi theo, từ bây giờ new nhìn thấy một tín đồ nằm trên chóng căn bệnh.

Đó là một bạn bầy ông vô cùng đẹp nhất trai, tuy vậy mang bên trên người đó là quần áo người bị bệnh, nhị đôi mắt nhắm nghiền, tuy vậy vẫn không ảnh hưởng gì tới việc cao cả, tinh tế của anh ấy,

khuôn phương diện nhỏng một pho tượng bên dưới ánh đèn 1 mù mờ lại tạo nên cảm xúc mê hoặc tạo nên phú 1 người vợ ko cách nào chống cự được.

Ôn Ninc hoàn toàn có thể tưởng tượng được bạn bầy ông này đã từng có lần xuất dung nhan như thế nào, nhưng mà fan nhỏng anh ta, thuộc cô hiển nhiên không tồn tại tình dục gì, cô không đậy giấu được sự hoang mang lo lắng. "Đây là Lục Tân Uim, con cháu của mình, mê man bất tỉnh nhân sự đang ba năm, hôm trước nó bị người ta chạm phải đề nghị bị thương"

Sắc phương diện Ôn Ninc trở bắt buộc trắng bệch, cô ko nhịn được vậy chặt tay, móng tay không được giảm tỉa khảm vào lòng bàn tay đâm rách làn domain authority, cô lại không thể hay biết, quan sát chằm chặp fan bầy ông trước mặt.

Hóa ra, là anh ta!

Ôn Ninh biết anh cũng là bạn bị sợ hãi, vắt . nhưng lại, vừa nghĩ về tới là bởi vì người bọn ông

này cô bắt đầu bị trả thù ở vào tù hãm, bị vậy ý tra tấn, ngay thức thì hết sức nặng nề kéo dài bình tâm.

Phẫn nộ, tủi thân cùng bỡ ngỡ xen lẫn, nhưng mà ở đầu cuối cô lại chỉ rất có thể nỗ lực nén, giá chỉ với bình thản.

Ông nắm thấy tay cô phạt run, còn tưởng rằng cô áy náy: "Bây Giờ Tân Ulặng mê mẩn chết giả, bắt buộc một bạn cùng nó thành hôn để nhân thể. chăm sóc, cũng chính vì một trong những nguim nhân, fan được lựa chọn là cô, cô cảm thấy nuốm nào?"

Ôn Ninh im lặng một lúc, kết hôn? Cùng bạn bọn ông nlỗi Lục Tân Uyên ổn kết hôn? Cho dù không trở nên vào tù hãm, cùng với điều kiện mái ấm gia đình của cô nhưng ước ao gả vào trong nhà họ Lục phong phú quyền nỗ lực nlỗi này tuyệt vời và hoàn hảo nhất là mộng mơ hão huyền. .

Cô đọc được, chắc chắn rằng là bên họ Lục đã suy tính điều gì đấy...

Thế tuy vậy, cô không có tứ bí quyết phủ nhận. Cô chỉ bao gồm nhì con đường.

Hoặc là, gả cho người thực đồ gia dụng trước phương diện này, bước chân vào tuyến đường tương lai mù mit.

Hoặc là, quay lại trại giam trải qua thời hạn không thấy ánh mặt trời, cho đến khi hết thời gian sử dụng tội phạm được tự do.

Bất cứ đọng sàng lọc nào cũng các là lồng giam, cô nhìn thẳng vào Lục Tấn Uyên ổn đã mê mẩn bất tỉnh nhân sự trước phương diện, cảm xúc vào mắt tinh vi cuồn cuộn.