HomeTân giaĐam mỹCảm thừa nhận – ReviewMặc TrúcGiới cổ phongCosersThần bỏ ra Nguyệt HiểuCự GiảiCảm nhận cho các nhân vậtNhững tòa tháp đã ngó quaLiệt kê tất cả nhân vật yêu thíchCác bài xích hát (Kara+Lời dịch)Cổ phongĐam mỹ EDOSTTrích đoạn đam mỹ Phích lịch cha đại hí

THỨC NHỮ BẤT THỨC ĐINH

Tác giả: tô Du Bính

Thể loại: đam mỹ, giá chỉ không định kỳ sử, ái tình, nhẹ nhàngHệ liệt: Hỉ nháo hệ liệt – bỏ ra >Tiến độ bản gốc: Hoàn. *Chính văn (117 chương) + phiên ngoại Tranh giá chỉ trang (6 chương)*Nhân trang bị chính: Đào Mặc, gắng XạNhân thứ phụ: Lão Đào, Hách quả Tử, Đoan Mộc Hồi Xuân

Edit: Tử Minh Miêu

Văn án:

Đàm Dương huyện, chỗ sinh ra hồ hết tụng sư nổi danh Huyện quan mang đến nơi trên đây nhậm chức luôn luôn vội rối rít vàng gửi đi Có một ngày, lại một quan tiền huyện xui xẻo nhậm chức —— chính là người đang tốn năm nghìn lượng thiết lập chức huyện quan.

Bạn đang xem: Thức nhữ bất thức đinh

====================~~

I. TÂN quan tiền THƯỢNG NHẬM

Nhất – Nhị – Tam

Đào Mặc: Trời giá bán rét đông lạnh, cuộc sống đời thường không quen.

Tứ – Ngũ – Lục

Cố Xạ: …

Thất – chén bát – Cửu

Đào Mặc: lần đầu thẩm án, mẫu cáo tử.

II. DANH SƯ CAO ĐỒ

Nhất – Nhị – Tam

Cố xạ: gồm việc?

Tứ – Ngũ – Lục

Đào Mặc: không gió dậy sóng, tai bay vạ gió.

Thất – bát – Cửu

Cố Xạ: một trong những người bình thường, ngươi cũng coi như là một người không tầm thường.

III. HỌA BẤT ĐAN HÀNH

(Họa vô đối kháng chí)

Nhất – Nhị – Tam

Đào Mặc: thừa khứ, đó là quá khứ.

Tứ – Ngũ – Lục

Cố Xạ: Tám lạng nửa cân, bất phân thắng bại.

Thất – bát – Cửu

Đào Mặc: vội vàng vã ly biệt, quyến luyến không rời.

IV. CHÂM PHONG TƯƠNG ĐỐI

(Đối đầu gay gắt)

Nhất – Nhị – Tam

Cố Xạ: Tốc thẩm.

Tứ – Ngũ – Lục

Đào Mặc: hồ đồ!

Thất – bát – Cửu

Cố Xạ: thế gian vốn không có thị phi, cũng các từ tiếng nói mỗi người.

V. THIÊN TI VẠN LŨ

(Ngàn dây vạn gai => dây mơ rễ má, rối rắm)

Nhất – Nhị – Tam

Đào Mặc: Một giấc thức giấc lại, bạn đúng phòng sai.

Tứ – Ngũ – Lục

Cố Xạ: rất khác người thường.

Thất – chén – Cửu

Đào Mặc: Mời nắm công tử nếm thử.

VI. CƯ TÂM PHẢ TRẮC

(Bụng dạ nặng nề lường)

Nhất – Nhị – Tam

Cố Xạ: cảnh quan chỉ vì bạn mà khác biệt.

Tứ – Ngũ – Lục

Đào Mặc: gồm từng nghe qua cố kỉnh Huyền Chi?

Thất – Bát – Cửu

Cố Xạ: Có nhiều khi ấu trĩ cũng rất rất đáng kính trọng.

Xem thêm: Thế Giới Hôn Nhân Tập 15 Xem Phim, Thế Giới Hôn Nhân

VII. LAI GIẢ BẤT THIỆN

Nhất – Nhị – Tam

Đào Mặc: cụ Huyền Chi, vốn phải ở bất kể đâu bất cứ lúc nào cũng chỉnh tề phiêu lượng.

Tứ – Ngũ – Lục

Cố Xạ: Ngươi có nhơ bẩn hay không, phải chăng hèn giỏi không, quan hệ giới tính gì với ta đâu?

Thất – Bát – Cửu

Đào Mặc: Ta đã không còn là Đào mặc trước đây.

VIII. TÂN CỪU CỰU HẬN

(Thù mới hận cũ)

Nhất – Nhị – Tam

Cố Xạ: Ta góp ngươi.

Tứ – Ngũ – Lục

Đào Mặc: tự ta là Vũ Văn.

Thất – Bát – Cửu

Cố Xạ: Tĩnh dưỡng nhiều, bệnh new không tái phát.

XI. TIÊN PHÁT CHẾ NHÂN

Nhất – Nhị – Tam

Đào Mặc: Việc đã đi vào nước này, hà vớ còn suy nghĩ nữa?

Tứ – Ngũ – Lục

Cố Xạ: thay tướng đào lý thiên hạ, cùng ta có tương quan gì?

Thất – Bát – Cửu

Đào Mặc: Ta không đảm nhận nổi chức quan.

X. HẬU PHÁT TIÊN CHÍ

(Đi sau mà mang lại trước)

Nhất – Nhị – Tam

Cố Xạ: Để bầy họ vào đây.

Tứ – Ngũ – Lục

Đào Mặc: hay không ăn năn hận. Ta nhất quyết học thiệt tốt.

Thất – Bát – Cửu

Cố Xạ: Tiễn khách

XI. NHÂN DUYÊN NGÃ ĐỊNH

(Nhân duyên do ta định)

Nhất – Nhị – Tam

Đào Mặc: toàn bộ mọi bạn bình an ninh an.

Tứ – Ngũ – Lục

Cố Xạ: thời gian nào dưng trà?

Thất – Bát – Cửu

Đào Mặc: bọn họ lúc nào thành thân?

XII. MẠC HẬU HẮC THỦ

(Phía sau độc thủ)

Nhất – Nhị – Tam

Cố Xạ: trường đoản cú Vũ Gia xóm bắt đầu.

Tứ – Ngũ – Lục

Đào Mặc: Ta rất mong chờ ngày đó.

Thất – chén bát – Cửu

Cố Xạ: phụ vương ta còn tại thế, nhưng không tồn tại mời người.

XIII. AN CƯ LẠC NGHIỆP

Nhất – Nhị – Tam

Đào Mặc: Mừng rơi nước mắt.

Tứ – Ngũ – Lục

Cố Xạ: Đến khiếp thành rồi, ta dẫn ngươi đi gặp gỡ mẫu thân.

Thất – Bát – Cửu

Đào Mặc: khăng khăng không phụ kỳ vọng.

Phiên ngoại:

Tranh giá trang

(Tranh của hồi môn)

Nhất – Nhị – Tam – Tứ – Ngũ – Lục

Cố Xạ: Ngươi không hề gặp rắc rối, cũng không hề gặp mặt khó khăn, ta hà tất phải mở miệng?