Đại Ngư Hải Đường (Big Fish và Begonia) là dự án phim hoạt hình có yếu tố sử thi giả tưởng vì chưng Lương Xuân và Trương Chấn, nhị đạo diễn trẻ người Trung Quốc tham gia viết kịch bản, đạo diễn với sản xuất vào năm 2016.

Bạn đang xem: Phim đại ngư hải đường

Khởi nguồn từ một điển tích nổi tiếng về loài cá Côn to lớn lớn xung quanh Biển Bắc trích trong phái mạnh Hoa khiếp của Trang Tử, đạo diễn Lương Xuân đã lên ý tưởng với ấp ủ giấc mơ dài về việc đưa câu chuyện thần thoại ấy lên màn ảnh rộng.

Trailer của phim Đại Ngư Hải Đường

Năm 2004, anh cùng người bạn đại học là Trương Chấn thực hiện bộ phim ngắn có tên Đại Hải rồi đăng tải nó lên mạng. Tức thì lập tức, Đại Hải sở hữu về cho cả hai giải thưởng Intel·2004 trung quốc Digital Festival DIGGID Award với nhiều phản hồi tích cực từ giới siêng môn.

Khởi đầu đầy thuận lợi, hai con trai trai trẻ bao gồm thêm niềm tin để thực hiện giấc mơ về dự án phim dài với tên Đại Ngư Hải Đường nhằm tiếp tục câu chuyện còn dang dở.

Tuy nhiên, bởi nhiều cạnh tranh khăn ập đến khiến Lương Xuân cùng Trương Chấn ko kịp ra mắt Đại Ngư Hải Đường với khán giả theo như thời gian dự kiến. Mãi tận hơn mười năm sau, bộ phim mới chính thức được phân phát hành.


Đại Ngư Hải Đường sở hữu một cốt truyện độc đáo

Đại Ngư Hải Đường mở đầu bằng chiếc hồi tưởng của Xuân, cô gái đến từ thế giới túng thiếu ẩn nằm sâu dưới đáy đại dương. Mỗi cư dân sinh sống tại nơi này đều sở hữu pháp thuật tất cả thể điều khiển đất trời, khi chết đi họ sẽ tiếp tục tồn tại dưới hình dáng khác như chim phượng, cây hải đường.

Họ ko phải người cũng chẳng phải thần, họ chỉ là những “người khác” may mắn được tạo hóa trao gửi những năng lực cùng trọng trách đặc biệt. Một trong số đó chính là việc cai quản toàn bộ linh hồn và các quy luật tự nhiên chốn nhân gian.

Xuân đã từng thuộc về vùng đất kỳ diệu ấy, trước lúc gặp phải đại nạn khiến cuộc đời cô mãi sau chìm vào bể khổ. Xuân hiện tại đã là bà lão hơn trăm tuổi, lặng quan sát thời gian trôi nhưng lòng chưa cơ hội nào ngưng nghĩ về những chuyện của vượt khứ.

*
Poster của phim Đại Ngư Hải Đường

Khi vừa tròn mười sáu, Xuân thuộc những đứa trẻ đồng trang lứa sẽ hóa thành loài cá heo color đỏ, nương theo chiếc xoáy nước cất cánh ngược đến nhân gian. Trước lúc khởi hành mẹ Xuân dặn dò thật kỹ, nhắc nhở cô bé tự chăm sóc bản thân cùng tuyệt đối không được tiếp xúc với nhỏ người.

Trong bảy ngày tuần du, Xuân và các bạn gồm nhiệm vụ quan gần kề những quy luật tự nhiên cơ mà gia tộc chúng cai quản đang vận hành ra sao. Hết thời hạn mang lại phép, nếu chúng bình yên trở về thì mới chính thức trở thành người lớn.

Lần đầu tiên tận mắt ngắm nhìn cảnh sắc kỳ vĩ chốn nhân gian, Xuân lập tức bị mê hoặc bởi nơi đây không giống xa những gì mà những vị trưởng bối nói. Những đứa trẻ tuổi đời còn non nớt, chưa từng gồm cơ hội đi xa khỏi đáy biển sâu để mày mò thế giới tươi đẹp như bây giờ.

Một lần gặp gỡ là một đời khắc cốt ghi tâm

Suốt thời gian lưu lại thế giới loài người, Xuân gặp gỡ rồi đem lòng cảm mến con trai trai mồ côi sống ven bờ biển, mưu sinh bằng nghề chài lưới. Mỗi năm cứ vào những ngày này, nam giới trai và đứa em gái nhỏ luôn luôn háo hức chờ đợi đàn cá heo đỏ xuất hiện.

Nhìn thấy chúng, hai bằng hữu chèo thuyền ra giữa loại nước để cùng ca hát, chơi đùa và cho việc đó ăn như thể những người bạn thân thiết đã lâu không gặp. Tuy rất ngưỡng mộ hai anh em nhưng vày ghi nhớ lời mẹ dặn trước thời điểm lên đường nhưng Xuân không đủ can đảm lại gần họ.

Cô chỉ âm thầm quan cạnh bên họ từ xa, giữ khoảng cách an toàn khi bơi theo chiếc thuyền của hai đồng đội để lắng nghe tiếng sáo thổi. Quý ông trai tuy tò mò và hiếu kỳ và rất muốn “làm quen” với chú cá heo đặc biệt này nhưng đều thất bại, bởi chỉ cần bị phạt hiện là nó lập tức bỏ trốn.

*
Đàn cá heo nhỏ lần đầu tiên được chiêm ngưỡng cảnh sắc nhân gian

Thời hạn bảy ngày vừa hết, Xuân với bạn bè phải lên đường trở về nếu không muốn bị mắc kẹt lại nơi này mãi mãi. Xuân gồm lẽ đã an ninh rời đi nếu cô ko vô tình phân phát hiện một đàn cá heo đang mếu máo trong tấm lưới của chiếc thuyền đánh cá.

Chúng bị nhỏ người săn bắt với giết hại dã man, Xuân bơi đến tìm phương pháp cắn đứt tấm lưới nhưng vô vọng. Cô ko cứu được chúng ngoại giả tự đưa bản thân rơi vào hiểm cảnh, khiến bản thân vướng phải hàng rào bẫy cá của chiếc thuyền nọ.

Xuân vùng vẫy giữa biển khơi, tưởng chừng sắp phải bỏ mạng thì phép màu bất ngờ xảy ra. Trong time sinh tử ấy, gồm một bóng dáng vừa tiến cấp tốc về phía cô, sử dụng hết sức lực cắt từng sợi dây đang siết chặt chú cá heo tội nghiệp.

Chính đàn ông trai mà lại Xuân thầm cảm mến đã liều bản thân lao xuống loại nước xoáy để giúp cô, mặc cho dông bão đang thét gào. Sau khoản thời gian thoát nạn, Xuân ngoi lên mặt nước để từ biệt ân nhân nhưng không thấy cậu đâu, bởi lẽ cậu trai tốt bụng ấy đã nằm lặng dưới đáy biển sâu.

*
Cuộc gặp gỡ định mệnh giữa Xuân và cánh mày râu trai thôn chài

Trở về nhà sau biến cố kinh hoàng, Xuân sở hữu theo nỗi ám ảnh cùng dằn vặt về chiếc chết của cậu bé xíu làng chài cùng tiếng khóc xé tung màn đêm của đứa em gái nhỏ. Bởi vì cứu cô mà lại cậu phải bỏ mạng, món nợ này cô nhất định phải trả lại mang đến cậu.

“Tôi nợ cậu ấy một mạng sống, tôi phải trả lại thứ mà lại tôi đã nợ cậu ấy.”

Xuân mới mười sáu tuổi, cả suy nghĩ lẫn hành động đều thiên về cảm xúc hơn là sử dụng lý trí cơ mà giải quyết đúng sai. Cô chỉ biết rằng có nợ thì ắt phải trả, cho dù đánh đổi bằng bất cứ giá chỉ nào cô cũng quyết trả lại đoạn sinh mệnh đi vay mượn này.

Đại Ngư Hải Đường và mối duyên nợ lay chuyển cả đất trời

Tương truyền rằng mỗi khi một người tốt chết đi thì linh hồn của họ sẽ trở về với Linh Bà trong hình thái một chú cá nhỏ, được nuôi dưỡng cùng chờ ngày đi đầu thai. Trong một lần chạy trốn đến quần thể rừng bí ẩn nọ, Xuân vô tình đánh thức bức tượng đá trấn giữ nơi đó và thiết yếu nó “dẫn lối đưa đường” mang đến Xuân tra cứu đến Linh Bà để cầu xin sự góp đỡ.

Sau lúc lắng nghe câu chuyện và lời thỉnh cầu từ Xuân, Linh Bà đã ko khỏi bật cười bởi lẽ trong quan lại niệm của Linh Bà, nợ nần là thứ ko thể cắt đứt cũng không biện pháp nào trả hết. Bản thân bà đã sống đến 800 năm, mắc nợ rất nhiều người mà lại cũng chưa từng có suy nghĩ “ngu ngốc” như vậy.

“Ngươi gặp một người, phạm một sai lầm. Ngươi muốn bù đắp, muốn trả hết nợ. Nhưng cuối cùng ngươi mới nhận ra rằng trọn vẹn không thể. Tội lỗi đã phạm phải vĩnh viễn ko thể bù đắp.”

Sai lầm của Xuân là bỏ ngoài tai lời mẹ cảnh báo, thấy hiểm nguy vẫn bất chấp lao đầu vào. Chẳng những ko cứu được đàn cá heo mà hơn nữa liên lụy đến người khác, đó là tội lỗi mà cả đời này Xuân vĩnh viễn không bù đắp được.

*
Hai bạn bè tốt bụng của thế giới bé người

Thế nhưng Xuân ko phải Linh Bà, cô bé xíu chưa sống đủ thọ để giác ngộ những đạo lý đằng sau câu nói chế giễu ấy. Mặc dù chỉ là một hy vọng ước ao manh thì Xuân cũng quyết không từ bỏ, cô cần phải giúp chàng trai làng chài được trùng sinh.

Vì thương hại Xuân yêu cầu Linh Bà đồng ý giúp, đổi lại bà ta sẽ lấy đi một nửa tuổi thọ của cô. Linh Bà đưa Xuân đến Thông Thiên Các, trao trả linh hồn quý ông trai cùng căn dặn cô chăm sóc nó trở thành loài đại ngư rồi giúp nó bơi ngược lên biển cả dương thế thì mới có thể cải tử trả sinh.

Bước chân ra khỏi Thông Thiên các là số phận của Xuân cùng chú cá nhỏ đã hòa làm cho một, nếu chú cá chết thì Xuân cũng sẽ chết. Xuân với theo túng bấn mật quay về nhà, lòng tràn ngập hy vọng một ngày ko xa bao gồm thể giúp nam nhi trai lương thiện ấy sống lại.

Nhưng túng bấn mật của Xuân đã vô tình bị Tưu, cậu bé xíu mồ côi vẫn luôn giành cho Xuân sự yêu thương đặc biệt phạt hiện. Tưu hứa giữ kín đáo chuyện cùng còn gợi ý đặt tên mang lại chú cá là Côn, dựa theo điển tích cổ cậu từng đọc được.

Xem thêm: Tình Em Rực Nắng Tập 1

“Biển Bắc bao gồm con cá gọi là cá Côn. Bản thân cá Côn lâu năm không biết mấy nghìn dặm. Lúc tung cánh bay thì cánh nó như đám mây trên trời.”

Thời gian chậm trôi, cả Xuân với Tưu đều dốc lòng chăm sóc Côn, mong mỏi một ngày Côn gồm thể lớn lên thật mạnh mẽ phi thường. Tưu dù biết Xuân đã dành riêng tất cả trung ương trí cho Côn, cô trọn vẹn không để mắt đến mình nhưng cậu chẳng thể làm gì khác ko kể thay Xuân bảo vệ Côn.

Ẩn sau vẻ xung quanh tinh nghịch của Tưu là một trái tim thuần khiết, thực tình và chất chứa nhiều nỗi niềm. Cậu có thể vì chưng Xuân mà quyết tử mọi thứ nhưng cậu ko ích kỷ như Xuân, chỉ do mối duyên nợ của bản thân nhưng chống lại lợi ích gia tộc.

*
Quá tuyệt vọng Xuân đã tìm kiếm đến sự góp đỡ của Linh Bà

Xuân ích kỷ, sự ích kỷ của cô khiến thần linh nổi giận, giáng tai họa xuống thế giới cô đang sống. Chỉ bởi vì chấp niệm dành riêng cho một người mà Xuân khiến toàn bộ dân làng mạc chịu trừng phạt, họ phải gánh lấy tội lỗi nhưng mà họ không gây ra.

“Cậu tất cả tin gồm thiên thần không?

Tớ không tin.

Tớ thấy là có.

Chưa ai từng gặp.

Loài người cũng chưa từng gặp chúng ta. Chẳng phải bọn họ vẫn tồn tại sao?

Nếu như có, họ sẽ trừng phạt tớ.”

Như lời Linh Bà trước đây từng nói rằng nợ nần là thứ chẳng thể nào trả hết, món nợ nhưng Xuân vừa vay mượn từ dân xóm liệu sẽ dùng bí quyết gì mới bù đắp được. Xuân đáng trách nhưng cũng thật đáng thương, cô đâu ngờ chuyện mình có tác dụng lại biến thành đại nạn phủ khóa lên những người vô tội.

Các hiện tượng địa chấn dị thường liên tục xảy ra, nước sông chảy ngược, tuyết rơi mùa hè đã đánh hồi chuông cảnh báo đầu tiên đến cư dân nơi này. Với như một lẽ thường tình của cuộc sống, chẳng túng mật nào tồn tại mãi mãi.

Người vào gia tộc coi sự tồn tại của Côn là điềm gở, việc Xuân lén lút nuôi dưỡng một linh hồn đã đã vi phạm những điều cấm kỵ cùng tạo bắt buộc cơn phong bố bão táp cuốn phăng đi bình yên của vùng đất. Để trừ hậu họa về sau, họ buộc lòng phải giết Côn như một nghi thức cầu xin thần linh tha thứ.

Duyên đưa lối để Xuân với Côn của Đại Ngư Hải Đường gặp gỡ, nợ dẫn đường để Xuân bởi vì cứu Côn mà lại đi ngược lại mẫu chảy sinh mệnh của tạo hóa, làm cho rung chuyển đất trời. Mặc kệ những lời khuyên từ phụ thân mẹ, Xuân quyết bảo vệ Côn thoát khỏi sự truy đuổi của dân làng.

Có một sinh mệnh cũng vì người nhưng đánh đổi

Xuyên suốt những thước phim của Đại Ngư Hải Đường, khán giả như cùng hòa mình vào hành trình tìm lại sự sống mang đến Côn của cô bé nhỏ Xuân. Cho dù phải đánh đổi bằng nửa tuổi thọ, bất chấp cả việc bị người dân quê hương mình ghét bỏ thì Xuân vẫn không dừng lại.

Tất cả tình cảm Xuân đều đã đặt lên chú cá nhỏ, khiến cô quên mất rằng bên cạnh mình bao gồm một người vẫn luôn yêu cô hơn chính bản thân người ấy. Đó là Tưu, cậu bạn thanh mai trúc mã của Xuân từ thuở nhỏ.

*
Chú cá nhỏ gây ra đại sóng gió trong Đại Ngư Hải Đường

Nếu Xuân sẵn sàng giảm một nửa tuổi thọ để cứu Côn thì Tưu cũng nguyện ý từ bỏ cả sinh mệnh của mình chỉ với hy vọng giúp Xuân được sống tiếp. Tưu yêu mến Xuân bằng sự thiện lương ko vụ lợi, không đòi hỏi được đáp lại.

Mỗi ngày trôi qua, chú ý thấy Xuân vui vẻ mặt Côn khiến cậu đau khổ biết bao nhiêu nhưng không bởi vậy nhưng Tưu với lòng oán thù hận, cũng chưa từng trách móc Xuân lấy một lời. Cậu chỉ dám ôm nỗi buồn ấy chôn chặt trong lòng khảm, một mình lặng lẽ rơi nước mắt.

“Nếu ko vui vẻ thì sống lâu đến mấy cũng tất cả nghĩa lý gì?”

Đó là những lời sâu tận trung khu can cơ mà Tưu thổ lộ, thời điểm cậu đến search Linh Bà nhờ trả lại đến Xuân cơ hội được sống tiếp. Không chỉ quyết tử tất cả vì Xuân nhưng mà Tưu còn hết lòng bảo vệ Côn, chăm sóc đến ngày Côn đủ lớn để trở về với thế giới nhỏ người.

*
Vì cứu sống nam giới trai xa lạ mà Xuân chấp nhận quyết tử bản thân

Tưu ko nợ Xuân điều gì cùng cũng chẳng tương tác đến câu chuyện của Côn, mọi việc Tưu làm cho đều xuất vạc từ trái tim đong đầy tình cảm dành riêng cho Xuân. Sự cố chấp của cậu dường như có nét tương đồng với tính phương pháp Xuân, vị yêu nhưng mà bất chấp cả tương lai với tính mạng.

“Mình sẽ hóa thành mưa gió nhân gian, mãi mãi bên cạnh cậu.”

Đến tận cơ hội sức tàn lực kiệt, Tưu vẫn cố gắng đưa Xuân và Côn đến được thế giới loài người. Mặc dù ở bất kỳ hình thái nào, cậu cũng hứa sẽ tìm kiếm đến bảo bọc và bầu bạn với Xuân chứ không để Xuân phải cô đơn khi sống ở nơi xa lạ.

Những bài học đắt giá ẩn hiện vào Đại Ngư Hải Đường

Đã thật lâu rồi hoạt hình china mới lại đã cho ra đời một tác phẩm đầy color sắc và chứa đựng nhiều triết lý nhân sinh như Đại Ngư Hải Đường. Mỗi nhân vật, mỗi câu chuyện cơ mà họ trải qua đều truyền tải một thông điệp cụ thể đến người xem.

Như lời dặn hãy kiêng xa con người của mẹ Xuân trong ngày cô bé bỏng hóa thành cá heo đỏ đi tìm hiểu chân trời mới, thật không cực nhọc để liên tưởng đến nạn tiêu diệt sinh vật biển vẫn đang diễn ra mỗi ngày trên Trái Đất.

Không chỉ sinh vật biển, bao gồm rất nhiều giống chủng loại đang dần tuyệt chủng vị môi trường sống bị thu hẹp, vị bị bé người săn bắt phục vụ mang lại những mục đích riêng. Chỉ bằng một lời dặn của người mẹ lo lắng ngày phụ nữ đi xa, Đại Ngư Hải Đường đã khéo léo bày tỏ quan điểm về vấn nạn gây nhức nhối thế giới bấy lâu nay.

*
Một hình ảnh tuyệt đẹp vào Đại Ngư Hải Đường

Thiên nhiên luôn luôn bảo bọc và đậy chở con người, tuy nhiên nếu ko biết điểm dừng cơ mà dám tự ý đi ngược lại quy luật tự nhiên khiến trật tự đảo lộn thì sớm muộn con người cũng nhận lãnh hậu quả khôn lường.

Vậy mà lại cô nhỏ bé Xuân chỉ bởi vì mối duyên nợ với đấng mày râu trai thôn chài lại dám nghịch thiên, trao đổi điều kiện với Linh Bà để hồi sinh một người đã chết. Cái giá Xuân phải có ra đánh đổi thì không hề nhỏ một chút nào.

Có qua mới gồm lại, bên trên đời này chẳng ai cho không có bất kì ai cái gì. Ngay lập tức cả vị thần chuyên cai quản những linh hồn tốt bụng như Linh Bà cũng ko tốt bụng đến mức giúp đỡ Xuân vô điều kiện.

Dù cay đắng nhưng như vậy mới phản ánh đúng đắn cuộc sống xung quanh đời thực, còn hơn để nhỏ người mãi chìm đắm trong thế giới mộng mơ rồi quên mất sự khắc nghiệt của xóm hội. Ai cũng mưu cầu lợi ích đến bản thân, chỉ gia đình mới yêu thương thương ta vô điều kiện.

*
Sự quyết tử của Thu đã giúp Xuân và Côn được tiếp tục sống

Đại Ngư Hải Đường còn đề cập nhiều đến nhì chữ duyên nợ, thứ chất liệu chính giúp Lương Xuân và Trương Chấn tạo cần tác phẩm để đời của mình. Mỗi cuộc gặp gỡ vào phim đều xuất phân phát từ duyên nợ rồi chính cách họ rời cách nhau chừng cũng đều vị duyên nợ cơ mà thành.

Duyên nợ là thứ kỳ lạ ràng buộc con người lại với nhau, khiến họ nảy sinh lòng mến mộ rồi sẵn sàng hy sinh cho nhau tất cả. Tuy nhiên như lời Linh Bà từng nói, rằng chẳng món nợ như thế nào trên thế gian này có thể trả hết được.

Thay bởi vì cứ loay hoay tìm cách để trả lẫn nhau trọn vẹn nợ nần thì nên học bí quyết đón nhận và phổ biến sống thuộc nó, như một lẽ tất nhiên vào cõi luân hồi giữa sự sống và cái chết. Bởi còn nợ nhau là ta còn cơ hội để kiếp sau gặp lại, còn được tỏ bày những thương yêu tình thật cho nhau.