Ánh khía cạnh trời loá mắt, hoa bảy màu, loài hoa mà lại chỉ nghỉ ngơi Mê La quốc mới có,nở rộ tỏa nắng trên khắp tuyến đường đến Hoàng thành, mùi thơm thanh nhãtỏa ra trong ko khí.Đám người đủng đỉnh tiến mang lại Hoàng cung.Sau nửa canh giờ, tổng thể Hoàng cung Mê La quốc xuất hiện thêm trước mắt LãnhLoan Loan.

Bạn đang xem: {xk} chín tuổi tiểu yêu hậu

Không giống với Thiên Diệu hoàng triều xoàn ngọc huy hoàng,Hoàng cung Mê La quốc có mang chút mùi vị phương Tây. Bích họa điêukhắc tinh xảo, rất nhiều cây cột white color chống đỡ toàn thể cung điện, dướiánh khía cạnh trời lung linh như có màu sắc.Anh Diệp tường mang đến chúngquan viên lui ra,chính mình thuộc cậu, mợ và biểu huynh muội dẫn đámngười Dạ Thần chóng vánh đi cho tẩm cung Hoàng Hậu.Hiện tại, đặc trưng nhất là tình hình bệnh lý của bà xã nương nương.“Đại vương vãi tử giá chỉ lâm, nhị vương tử giá bán lâm, ngũ vương vãi tử giá bán lâm, lục công chúa giá lâm, quốc cữu gia giá bán lâm……”Khi đám bạn Lãnh Loan Loan mở ra ngoài cung Càn Khôn, giờ đồng hồ truyền thật dài của thái giám vang lên.Đoàn bạn nối đuôi nhau vào phòng.“Tham con kiến vương tử, công chúa, quốc cữu.” Cung thiếu phụ Càn Khôn cung cúi người, vấn an.“Đứng lên đi.” Anh Diệp Tường phất phất tay.“Hoàng Hậu nương nương cố gắng nào?” Nhị vương tử Anh Diệp Hạo hỏi.“Khởi bẩm vương tử, cung phi nương nương đã uống thuốc, đại vương đang ở cùng nương nương.” Cung nữ mặt cung trang blue color nhạt đáp.“Được rồi, các ngươi lui xuống đi.”“Nô tỳ cáo lui.” những cung phụ nữ hạ thấp người, thi lễ chấm dứt liền tránh đi.“Thật có lỗi với cung phi nương nương , vốn là mời tín đồ đến Mê La quốcchúng ta làm cho khách, vậy mà lại hiện tại không có cách nào tiếp đãi người.”Anh Diệp tường quay fan chắp tay cáo lỗi cùng với Lãnh Loan Loan.“Không có gì, vương tử không yêu cầu khách khí.” Lãnh Loan Loan bình thản nói.Nàng mang đến Mê La quốc là vì Dạ Thần, về phần có tác dụng khách gì gì đó, tronglòng đàn họ đều rất rõ, Anh Diệp Tường bất quá chỉ với muốn tận dụng nàng nhằm Dạ Thần về Mê La quốc nhưng thôi.“Đa tạ hoàng hậu không trách tội.” Anh Diệp tường một lần nữa cúi đầu, tiếp đến liền dẫn mọi người đivào tẩm phòng của Hoàng Hậu.Vừa vào đến, một cỗ hương thơm gay nồng ngay thức thì xông vào mũi, hoàn toàn có thể tưởng tượng được vị hậu phi này ốm yếu đến cố kỉnh nào.Đôi mắt tím của Dạ Thần tồn tại một tia phức tạp, bước tiến có chút ngậpngừng. Chỉ cách một form cửa, vừa siêu gần lại như rất xa. Phía sau cửa nhà đó, rất có thể chính là bố mẹ đã thân có mặt hắn, mà lại lại tựa như những người xa lạ không quen thuộc biết. Lao vào rồi, phần đông thứ có lẽ rằng sẽ núm đổirất nhiều“Thần, vào đi thôi, phụ hoàng, mẫu mã hậu thấy được đệ sẽrất vui mừng.” Anh Diệp hạo quay đầu thấy Dạ Thần ngập dứt trước cửa,không khỏi lên tiếng.“Đúng vậy, Thần biểu ca, cô cô vừa thấy huynh chắc hẳn rằng sẽ khỏi căn bệnh ngay lập tức.” Minh Thuần Phi cũng gật gật đầu.Dạ Thần mím môi, góc nhìn nhìn Lãnh Loan Loan, trong đôi mắt tím biếc đóchỉ có bóng hình của nàng. Hắn kì thật không cho là sẽ rất có thể đoàn tụ vớicha mẹ. Từ đầu đến cuối, hắn vẫn lo sợ rất có thể sẽ ko được ở bên cạnhnàng nữa, hắn thiệt sự cực kỳ thiếu dũng khí.Lãnh Loan Loan hơi nhíu mày, hai con mắt đen chú ý lại Dạ Thần.

Xem thêm: Các Trang Web Học Lập Trình Miễn Phí, 25 Website Tốt Nhất Để Học Lập Trình Miễn Phí

Đã mang đến đây rồi, hắn tất cả do dự đã và đang trễ, hơn thế nữa nàng cho rằng cho dù là ai đi chăng nữa thì cũng phải biếtrõ về chủ yếu mình, càng trốn tránh đã càng làm phiên bản thân bị trói buộc màthôi.“Đi thôi.” điềm nhiên một tiếng, làm tan trăn trở của Dạ Thần.Đám fan Anh Diệp tường quan sát nhau, lực tác động của Lãnh Loan Loan nàyđối cùng với Thần quá lớn, chuyện này không biết là xuất sắc hay xấu đây?“Là Tường, Hạo đã trở về sao?” Một giọng nam giới ôn nhu truyền ra từ phòng trong, chắc chắn là nghe được thanh âm của các người.“Đúng vậy, phụ hoàng.” Anh Diệp Tường đáp, dẫn mọi người vào tẩm phòng.Khi Lãnh Loan Loan vừa vào, liền nhìn thấy trên giường ngà voi quý hiếm hoa lệ làmột chị em tử dung nhan mặt rõ ràng là fan mang bệnh đang nửa nằm nửa ngồi vàođầu giường. Một mặt là trung niên nam tử khoác long bào màu sắc vàng, bên trên tay cầm bát thuốc cảnh giác đưa lên miệng phụ nữ nhân. Sau thời điểm nghe thấy tiếngcủa Anh Diệp tường, phái mạnh tử lập tức quay đầu. Khuôn khía cạnh kia quả thực giốngDạ Thần như đúc, quả như là phụ vương con.Khoảnh xung khắc Dạ Thần nhìnthấy phái nam tử kia cũng sửng sốt. Tuy sẽ nghe Minh Thuần Phi nói hắn rấtgiống với hoàng thượng Mê La quốc, dẫu vậy khi thực sự chú ý thấy, hắn cũng không khỏi giật mình. Trường hợp nói hai người dân có gì khác nhau thì chỉ có vẻmặt, một người nữ tính ôn nhu, một người hững hờ băng giá.“Khụ khụ khụ, Tường cùng Hạo vẫn về rồi sao? kiếm được Phi nhi rồi à?” phi tần trên chóng nghe tiếng nói cũng quan sát lại, thanh âm suy nhược.Hoàng đế mê La quốc Anh Diệp Vũ khi nhìn thấy Dạ Thần cũng chịu chấn độngkhông nhỏ. Công tử con trẻ tuổi này là ai? Sao lại giông hắn như đúc nhưvậy? không lẽ là…“Nhu Nhi, con gái xem vị công tử này rất giốngThần Nhi của chúng ta…” nhà vua đưa chén thuốc vào tay cho một cungnữ ngay gần đó, quay lại cầm rước tay Hoàng Hậu, kích đụng chỉ vào Dạ Thần nói.Hoàng Hậu vừa nghe, hối hả nhìn Dạ Thần, khi ánh mắt chạm đến khuôn mặt kia, khắp cơ thể run lên.“Đây, trên đây là…?”“Cô cô, huynh ấy chính là Thần biểu ca…” Minh Thuần Phi chạy đến mặt ngời Hoàng Thượng, cung phi nói.“Thần? Dây chính xác là Thần Nhi của chúng ta sao? Ta không nghe nhầm phải không?”Hoàng Hậu nghe được khẩu ca của Minh Thuần Phi, trên khuôn mặt vốn trắng bệch trở cần hồng hào không ít, lật tay nạm lấy cánh tay Hoàng Đế, haitròng đôi mắt ngập nước quan sát hắn.“Phụ hoàng, mẫu mã hậu, bạn này đúng là tam đệ.” Anh Diệp Tường, Anh Diệp Hạo cũng nói.“Nhu Nhi, cô gái nghe rõ chưa? Đây đúng là Thần Nhi của chúng ta, là Thần Nhicủa bọn chúng ta.” Hoàng Đế kích động gật đầu, hai con mắt thâm thúy cũng ầngậng nước, khuôn mặt ôn nhu tê giờ trở buộc phải mừng rỡ.“Thần Nhi,Thần Nhi của ta…” bà xã buông cánh tay Hoàng Đế ra, chóng vánh nhìn Dạ Thần, nước mắt theo nhì má tan xuống, vươn tay với hắn: “Lại phía trên chomẫu hậu nhìn xem…”. Nhì mươi mấy năm rồi, thật không đủ can đảm nghĩ mang lại sẽ cóngày đoàn tụ.“……” Dạ Thần gặm môi, trường đoản cú nãy cho giờ, mang kệ hậu phi và Hoàng Đế kích động nuốm nào, hắn vẫn bảo trì vẻ mặt nỗ lực này.“Thần Nhi, nhỏ vì soa không chịu lại đây? Chẳng lẽ nhỏ hận mẫu mã hậu năm đókhông quan tâm con giỏi sao?” Gương mặt thờ ơ của Dạ Thần như một mũi dao chui vào tim của Hoàng Hậu, thanh nữ cắn răng, nhức lòng quan sát Dạ Thần.“Thần…”Anh Diệp Tường, Anh Diệp Hạo, Minh Thuần Phi đều lo ngại nhìn hắn, vị saonãy giờ đồng hồ hắn vẫn do đó chứ? hoàn toàn không có vẻ mặt vui sướng khicùng người thân trong gia đình đoàn tụ.“Đi qua đi, thân thể của bà ấy bắt buộc chống đỡ thọ đâu.”